Tô Hàn: …
Hắc đoàn tử nhảy nhảy, núng na núng nính như một viên thạch rau câu, trong suốt long lanh, tưởng như chỉ cần chọc nhẹ một cái là sẽ vỡ vụn.
Bạch đoàn tử thì toàn thân màu trắng sữa giống một quả cầu, trông như một viên thạch pudding biết đi vậy…
Nếu như chỉ có vậy, Tô Hàn còn có thể gắng gượng nhẫn nhịn được, nhưng khi hai nhóc này bỗng nhiên khai khiếu, piu một tiếng, nãi đoàn tử lại dựng lên hai cái lỗ tai…
Trơn bóng, nhẵn nhụi, mềm mại, khi thân thể đoàn tử nhún nhảy, hai cái tai cũng rung rinh theo…
Tô Hàn: …
Hắc đoàn tử: A a a, chủ nhân đỏ mặt!
Bạch đoàn tử: Không được lơ là, cố gắng lên, nhảy vào lòng hắn đi!
Hắc đoàn tử: Ta hô khẩu lệnh, một hai ba…
Bẹp bẹp, hai tên nhóc rơi chuẩn xác vào lòng Tô Hàn.
Bên trái là mạch mập manh manh, bên phải là cục tròn tròn đen mềm mại, chính giữa có một cục tròn tròn trắng cặp mắt to sáng khiến người ta hận không thể ngoạm một miếng.
Tô Hàn dùng hết toàn lực cũng không cản nổi khóe miệng tự nhếch lên.
Thật…thật đáng yêu!
Mạch mập phát hiện hắc bạch đoàn tử, nó lập tức cảm nhận được linh lực cưởng hãn chập chờn của đôi gia hỏa này.
Dựa theo chân lý hai đánh một không chột cũng què, nó lựa chọn chung sống hữu nghị:
"Đại nhân, đây là đồng bạn mới phải không?"
Hắc bạch đoàn tử vốn hơi bài xích mạch mập, dẫu sao chủ nhân cũng chỉ có một, hai thanh kiếm phân nhau đã rất khó chịu rồi, giờ lại còn thêm một tiểu yêu tinh, thật khiến người ta tuyệt vọng.
Nhưng chúng không dám lỗ mãng.
Đầu tiên mạch mập rất được thánh sủng, dù tu vi thấp, nhưng lại là lão đại ca, vả lại nếu không có mạch mập, chúng không không biết làm cách nào khiến chủ nhân vui vẻ, đừng nói tranh sủng, chưa biết chừng một khắc sau liền bị ném tới rìa đại lục, cô đơn cả đời cũng nên.
Hơn nữa lúc này mạch mập lại tỏ ra rất thiện chí, A Hắc A Bạch nghĩ nghĩ một lát, sau này có khi còn phải học mạch đại ca phương pháp bán manh, vì vậy thu tâm tư lại, lanh lợi chớp chớp mắt.
Tô Hàn dừng một lát mới từ tốn mở miệng:
"Tiểu mạch ngươi thích chúng à?"
Vấn đề này… trái tim hắc bạch song kiếm bị treo ở mũi kiếm rồi!
Mạch mập cười đến mềm mại đáng yêu: Thích nha.
Ưm… Tô Hàn nhìn nhìn hai đoàn tử, trầm ngâm một lát rồi nói:
"Nếu ngươi thích, vậy thì giữ bọn chúng lại làm bạn với ngươi đi."
Oa một tiếng, hắc bạch đoàn tử kích động khóc nấc lên.
Mạch mập ổn trọng:
"Tốt quá, sau này sẽ không buồn chán rồi." Vừa nói vừa chủ động nhảy khỏi ngực Tô Hàn, lúc lắc thân thể nhỏ bé nói,
"Ta đi chuẩn bị hai chăn giường, A Hắc A Bạch các ngươi ngủ cùng ta được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!