Tôi đổi sang bà chủ mới.
Ngày đầu tiên đi làm, Lâm Uyển Đình nói với tôi cô ấy muốn ly hôn.
"Mỗi tháng anh ta cho tôi 500.000 tệ, nhưng người thì chẳng thấy đâu. Cuộc hôn nhân này còn ý nghĩa gì nữa chứ?"
"Yêu anh ta mệt quá rồi, tôi quyết định từ bỏ. Tôi không cần gì cả, chỉ cần ly hôn thôi."
Bình luận bùng nổ:
[Cuối cùng cũng thông suốt rồi! Ly hôn ngay!]
[Loại đàn ông rác rưởi này không biết trân trọng những gì mình có, không xứng đáng với con gái trưởng nhà tôi!]
[Sau này kiểu gì cũng có màn tổng tài chạy theo cầu xin tha thứ, tôi muốn xem hắn cúi đầu giặt quần lót!]
Nghe xong, tôi cũng phát hoảng, lắc cô ấy:
Cô điên rồi à?
"Không phải hầu hạ cha mẹ chồng, không phải chăm sóc chồng, mỗi tháng còn có 500.000 tiền tiêu vặt, lại có cổ phần công ty, con cái vẫn là của cô. Cô đúng chuẩn nữ cường nhân, nắm chắc phần thắng trong tay!"
Vịt Bay Lạc Bầy
"Chỉ cần chưa ly hôn, cô vẫn là vợ hợp pháp, cô và con trai cô chính là người thừa kế tập đoàn nhà họ Cố. Trước khối tài sản hàng nghìn tỷ, đàn ông có quan trọng không?"
"Kể cả anh ta có nuôi mười bà vợ bên ngoài, tiền tiêu vẫn là tài sản chung vợ chồng, cô hoàn toàn có thể kiện để đòi lại! Cô là chính thất, nắm quyền sinh sát trong tay đấy!"
Lâm Uyển Đình ngẩn ra, vẻ mặt mơ hồ.
"Nếu cô ly hôn, sau này tiểu tam ngủ với chồng cô, ở trong nhà cô, đánh con cô, quan trọng nhất là còn tiêu tiền của cô!"
"Người không còn là của cô thì thôi, nhưng tiền thì phải giữ chặt trong tay!"
Bình luận đang ồn ào bỗng lặng ngắt, sau đó lần lượt quay xe:
[Tư duy quá tỉnh táo!]
[Đẳng cấp cao thật!]
[Tuyệt đối không ly hôn, phải giày vò cho hai kẻ cặn bã kia c.h.ế. t dần c.h.ế. t mòn!]
Tôi gật đầu, tiếp tục phân tích:
"Nếu là tôi, tôi sẽ tập thể dục mỗi ngày, kiểm tra sức khỏe hàng năm, cố gắng sống thọ hơn hắn."
Đám tổng tài kiểu này, buông thả quá độ, t.h.u.ố. c lá rượu chè không rời, sinh hoạt bừa bãi, phần lớn đều đau nửa đầu và viêm loét dạ dày.
Sống lâu được mới là lạ.
"Chờ đến khi hắn ngỏm củ tỏi, toàn bộ tài sản sẽ là của cô và con trai cô."
Lâm Uyển Đình nghe xong, ánh mắt lại trở nên m.ô.n. g lung:
"Nhiều tiền thế thì làm gì chứ…"
Tôi cười nhạt.
Tiền nhiều quá
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!