Chương 6: (Vô Đề)

13 

Chu Tiệp có nhiều mối quan hệ, giúp tôi điều tra ra rằng Triệu Duệ Châu đang nuôi phụ nữ bên ngoài. 

Tôi lại chẳng buồn chẳng vui, cảm thấy hoàn toàn không quan trọng. 

Thậm chí, tôi còn mong người phụ nữ ngoài kia bám chặt lấy anh ta hơn, để ép anh ta ly hôn, tôi sẽ không phải tốn công tốn lời nữa. 

Triệu Duệ Châu không biết rằng bây giờ tôi đã tìm được việc làm. Anh ta vốn dĩ cũng chẳng quan tâm đến tôi, nghĩ rằng tôi ở nhà rảnh rỗi, chỉ biết suy nghĩ linh tinh. 

"Cô… mua ghế massage từ bao giờ thế?" 

Triệu Duệ Châu ngạc nhiên. 

Chiếc thẻ anh ta đưa cho tôi không thấy có khoản chi tiêu lớn nào. 

Tôi lười để ý đến anh ta. 

Có người tặng tôi. 

Tôi hờ hững trả lời, giọng không nóng không lạnh. 

"Tặng cô? Ai tặng cô? Tặng thứ đắt tiền như vậy?" 

Bạn. 

Tôi uống cạn ly rượu vang, ngáp một cái, chuẩn bị đi ngủ. 

Ngày mai, tôi phải nấu món canh gà hoa giao cho Chu Tiệp, khá tốn công. 

Triệu Duệ Châu tỏ vẻ không vui: 

"Bạn? Bạn nào? Cô lấy đâu ra bạn?" 

Đúng vậy, mấy năm qua tôi chỉ quanh quẩn với anh ta, quả thực chẳng có mấy bạn bè. 

Bạn mới quen. 

Tôi ngáp dài, cảm thấy rất buồn ngủ. 

"Ôn Trân Hinh, cô nói rõ ràng xem, cô ra ngoài kết bạn từ bao giờ?" 

Triệu Duệ Châu giận dữ. 

Tôi không hiểu anh ta giận cái gì. 

"Anh gấp cái gì? Tôi kết bạn thế nào là chuyện của tôi. Tôi không can thiệp vào anh, tốt nhất anh cũng đừng can thiệp vào tôi!" 

14 

Điện thoại của Triệu Duệ Châu reo lên. 

Vốn dĩ, sau khi nghe tôi nói, anh ta đang tức điên, định tranh luận với tôi. 

Nhưng đúng lúc đó, cô bồ nhí của anh ta gọi đến, vừa làm nũng vừa tỏ vẻ đáng yêu, bảo anh ta đến thăm cô ta. 

Thật tốt, là một cô gái ngoan, haha. 

Tôi vẫy tay: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!