Chương 11: (Vô Đề)

25 

Ban đầu, cha dượng đối xử với tôi rất tốt. 

Lúc đó, tôi còn nhỏ, mới mười tuổi. 

Trong ký ức của tôi, ông ấy là một người cha tốt. 

Vậy, ông ấy thay đổi từ khi nào? 

Có lẽ là vào mùa hè tôi mười sáu tuổi. 

Hôm đó, cha dượng mua cho tôi một chiếc váy, một chiếc váy liền họa tiết hoa, thật đẹp. 

Tôi mặc chiếc váy đó, và ông ấy rất vui. 

Sau đó, tôi mặc chiếc váy ấy đi cắt tóc. 

Người thợ cắt tóc là một chàng trai trẻ, thấy con gái xinh đẹp, không tránh khỏi vài lời khen ngợi. 

Anh ta cắt tóc cho tôi rất chậm, miệng thì trêu chọc, nói nhiều câu đùa cợt. 

Những điều này đều bị cha dượng, người đến tiệm cắt tóc tìm tôi, nhìn thấy hết. 

Tối hôm đó, mẹ tôi lại ra ngoài uống rượu với đám bạn bè không ra gì. 

Bữa tối chỉ có tôi và cha dượng cùng ăn. 

Ăn được một lúc, cha dượng ném mạnh đôi đũa xuống bàn: 

"Tay hắn cứ sờ tóc mày, mày có cảm thấy hãnh diện không? Đàn bà bọn mày đều là đồ rẻ tiền à?" 

Tôi sững sờ, không hiểu chuyện gì đã xảy ra. 

"Tao mua váy cho mày là để mày mặc cho tao xem, thế mà mày lại đi khoe khoang với thằng đàn ông vớ vẩn nào đó." 

"Tại sao mày cứ phải để đàn ông cắt tóc cho mình? Mày thích đàn ông sờ vào mặt mày, sờ tóc mày, sờ cổ mày sao?" 

Đôi mắt của cha dượng đỏ ngầu, trông như một con sói dữ. 

26 

Tôi sợ c.h.ế. t khiếp, đặt đũa xuống và chạy thẳng về phòng mình. 

Chỉ cần mẹ về là sẽ ổn thôi. 

Tôi trốn dưới chăn. 

Nhưng nếu mẹ ra ngoài uống rượu, bà sẽ về rất muộn. 

Một lát sau, cha dượng mở ti vi thật to. 

Rồi ông ta đá tung cửa phòng tôi. 

Ông ta dùng tay bóp cổ tôi, khiến tôi không thể kêu lên. 

Thật kinh khủng. Mỗi khi nhớ lại chuyện này, tôi đều lạnh người. 

Chu Tiệp ôm chặt lấy tôi: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!