Chương 34: (Vô Đề)

Tôi đây. Lãnh Giác mở lời,

"Đến thỉnh an Mỹ nhân."

Theo quy định trong cung thì ngày nào Lãnh Giác và Bạch Quyên cũng sẽ phải đến thỉnh an Liễu Tiêu một lần. Song ở lâu với nhau, Bạch Quyên thấy Liễu Tiêu dễ tính nên dần dà cũng lười không đến nữa, duy chỉ có Lãnh Giác vẫn giữ nguyên phép tắc.

Giác nhi?

Liễu Tiêu lập tức nhảy xuống giường, xong không cẩn thận làm kéo cả đệm theo, khiến cuốn Cẩm nang chăn chuối kia bay vèo đến chân Lãnh Giác.

Lãnh Giác cúi xuống nhìn: Bee?

Vịt Vàng lập tức cướp lời:

"Cái này… cái này nhặt được, không phải của bọn tôi!"

Lãnh Giác nói:

"Tôi thấy Mỹ nhân không cần phải dùng loại sách này đâu. Trên này là ghi là"tộc Hồ ly, là của Tuy Tuy à?

Liễu Tiêu chỉ bảo đây là sách cấm vì sợ liên lụy đến Tuy Tuy:

"Không… sao có thể chứ? Thôi, hay là đốt đi đi."

Lãnh Giác lên tiếng:

"Cứ để đó đừng đốt vội, nếu lần tới gặp Tuy Tuy thì hỏi cậu ta xem có biết nó không."

Liễu Tiêu bảo:

"Thế không phải sẽ khiến Tuy Tuy khó xử hay sao?"

Lãnh Giác đáp:

"Tôi tưởng Tiêu mỹ nhân với Tuy Tuy bất hòa?"

Nào có chuyện đấy! Liễu Tiêu lập tức phủ nhận,

"Tớ với cậu ấy là bạn tốt!"

Lãnh Giác giơ quyển Cẩm nang chăn chuối ra, cảm khái:

"Tiêu mỹ nhân thật lương thiện."

Sáng hôm sau, cả lớp vẫn đi học như bình thường. Tuy Tuy kéo Liễu Tiêu sang một bên rồi hỏi bé,

"Sách hôm qua tặng cậu, cậu đã xem chưa?"

Liễu Tiêu gật đầu:

"Xem rồi, nhưng không hiểu."

Tuy Tuy thầm chửi: Đúng là đồ óc chó! Văn hay tranh nuột có gì mà không hiểu?

Thật à? Tuy Tuy dịu giọng bảo,

"Đúng là hơi khó hiểu thật."

Nên tớ có cầm theo, Liễu Tiêu chợt nói, để hỏi cậu này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!