Trên sảnh nghị sự có lắp một màn hình điện tử rất lớn tiện bề cho triều thần báo cáo, và bây giờ nó được sử dụng để cho Từ ngự sử tiện trình chiếu bằng chứng gian lận thi cử của Liễu Tiêu.
Từ ngự sử chiếu đề thi toán của Liễu Tiêu lên màn hình lớn, có thể thấy rõ ràng là đề thi của Liễu Tiêu khác hoàn toàn với đề thi chung. Đồng thời, Từ ngự sử phát đoạn cả video giám sát cho thấy vào ngày thi, Liễu Tiêu đã đưa cho giám thị LiLy một khối ngọc thượng hạng.
Chứng kiến điều này, quần thần lập tức quay sang nhau bàn luận sôi nổi.
Nhân lúc bầu không khí đang nóng hừng hực, Từ ngự sử tiếp tục phát một đoạn video: Đoạn video là lời thú nhận của Lily. Lily thú nhận trước ống kính: "Một ngày trước khi kiểm tra toán, Tiêu mỹ nhân đã đến tìm tôi và yêu cầu tôi giúp mình gian lận.
Tôi vốn không đồng ý, song ngài ấy nói ngài ấy là phi tần được sủng ái nhất trong cung, nếu tôi làm trái lời ngài, nhất định sẽ có cách xử lý tôi. Tôi thực sự không dám chống lại nên đã phải đồng ý.
Vì thế ngay tối hôm đó, tôi đã đến trộm chậu cát của giám thị Mèo con, và nhân lúc giám thị Mèo con vào nhà vệ sinh của mèo to đã lẻn vào đẩy cậu ta xuống… Sau đó thay thế cậu ta làm giám thị và giúp Tiêu mỹ nhân gian lận.
Tôi thực sự rất hối hận về điều này, không hôm nào là không bị lương tâm dày xéo, vì vậy cuối cùng tôi quyết định tự thú với Ngự sử đại phu, đồng thời báo cáo và vạch trần hành vi sai trái của Tiêu mỹ nhân.
"Sau khi đoạn video được phát, toàn bộ triều thần đều lắc đầu ngán ngẩm:"Dám làm ra cả loại chuyện gian lận này… đúng là được chiều quá hóa hư rồi…Đây là hối lộ giám thị và gian lận thi cử!
"Từ ngự sử kích động nói to,"Đây chính là trơ tráo đến cực điểm!
"Lý ngự sử nhìn đống chứng cứ này mà chết sững. Chứng cứ này quá đầy đủ, có thể nói là"bằng chứng sắt đá", không cách nào chối cãi được.
Việc này cũng phải xử lý theo quy trình, vì vậy đã triệu tập Liễu Tiêu đến để điều tra.
Liễu Tiêu chẳng biết chuyện chi, mặt mày ngơ ngác lên triều. Nghe thấy Từ ngự sử buộc tội mình thì há hốc mồm, đứng sững không thốt được câu gì.
Vua Sói Tuyết im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng:
"Nếu Tiêu mỹ nhân không muốn nói thì có thể giữ im lặng."
Thế nhưng Liễu Tiêu lại lắc đầu: Em muốn nói ạ.
"Vậy thì mời ngài nói!" Từ ngự sử cười khẩy,
"Để tôi xem Tiêu mỹ nhân định ngụy biện kiểu gì."
"Tôi không gian lận! Tôi thật sự không làm thế!" Liễu Tiêu kích động nói,
"Tôi cũng không đe dọa giám thị LiLy! Sao tôi có thể đe dọa chị ấy được chứ?"
Từ ngự sử nào có tin bé nói:
"Thế sao Mỹ nhân lại dúi cho nàng khối ngọc bội thượng hạng đó?"
"Tôi… là… là Thái hậu đưa tôi mà." Liễu Tiêu không tài nào hiểu nổi,
"Là Thái hậu bảo tôi đưa ngọc bội cho chị ấy."
Từ ngự sử hết sức kinh hãi: Thái hậu?
Đúng vậy. Tính Liễu Tiêu thẳng tuột như ruột ngựa, sự thật là sao thì bé nói vậy, cũng không cần suy xét nhiều,
"Thái hậu bảo tôi làm như thế."
Từ ngự sử cười khẩy:
"Giờ ngài còn dám cả bịa đặt Thái hậu để trốn tránh trách nhiệm, đây chính tội phản nghịch!"
Phản nghịch?
Tự nhiên bị chụp cho cái nồi siêu to khổng lồ thế này khiến Liễu Tiêu sợ xanh mặt, ba hồn bảy vía bay đi cả nửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!