Chương 39: (Vô Đề)

Không gian trở nên yên tĩnh trong khoảnh khắc.

Bạc Dĩ Tiệm ngạc nhiên:

"Sinh Vi? Cậu vừa ra ngoài à?"

Ngu Sinh Vi:

"Vâng. Em đi mua ít trái cây ạ."

Khi nói, khóe miệng cậu khẽ nhếch lên, nở một nụ cười, biểu cảm trên gương mặt cũng trở nên sinh động hơn. Cậu bước lên hai bước, vượt qua Bạc Dĩ Tiệm, mở cửa:

"Anh Dĩ Tiệm về rồi à? Anh vào đi."

Bạc Dĩ Tiệm theo cậu vào nhà.

Đây là lần đầu tiên anh bước vào phòng của Ngu Sinh Vi. Phong cách trang trí của cậu có phần ngoài dự đoán của anh. Ban đầu, anh nghĩ rằng Ngu Sinh Vi sẽ thích những màu sắc sống động hơn, nhưng hiện ra trước mắt anh là một loạt các tông màu xám, mang phong cách công nghiệp hiện đại, nhìn có chút lạnh lẽo.

Anh đưa túi đồ ăn trong tay cho Ngu Sinh Vi, bảo cậu:

"Có lẽ hơi nguội rồi, có thể làm nóng lại bằng lò vi sóng."

Ánh mắt của Ngu Sinh Vi dừng lại ở cổ tay áo của Bạc Dĩ Tiệm.

Ở đó có một vệt đỏ, đỏ chói mắt.

Cậu đứng yên không nhúc nhích, khiến Bạc Dĩ Tiệm phải cất tiếng nghi hoặc: Sinh Vi?

Ngu Sinh Vi cuối cùng cũng đưa tay lên, vừa nhận túi đồ vừa cúi đầu, nắm lấy quai túi:

"Chiều nay có người gửi đến một bó hoa, anh không có nhà nên em đã nhận thay, nó ở trên bàn kìa."

Bạc Dĩ Tiệm lúc này mới để ý:

"Là bó hoa trên bàn này à?"

Ngu Sinh Vi khẽ ừ một tiếng:

"Trên đó còn có một tấm thiệp, ghi là gửi cho Dương Nhạn... Anh Dĩ Tiệm, thì ra tối nay anh đi ăn với một cô gái à?"

Bạc Dĩ Tiệm hoàn toàn không nhận ra điều bất thường, anh trả lời rất thẳng thắn: Ừ.

Ngu Sinh Vi: Là việc công sao?

Bạc Dĩ Tiệm cười:

"Không, là chuyện cá nhân."

Ngu Sinh Vi ngẩng đầu lên: Vậy thì...

Cậu chưa kịp hỏi hết câu, Bạc Dĩ Tiệm đã nói luôn.

Bạc Dĩ Tiệm:

"Tối nay tôi đi gặp đối tượng xem mắt, cùng cô ấy ăn một bữa. Sau đó đưa cô ấy về nhà."

Rẹt một tiếng.

Ngu Sinh Vi cúi đầu nhìn, phát hiện mình đã vô tình xé rách quai túi ni

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!