*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạc Dĩ Tiệm nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy tám phần mười là do ảo giác của bản thân.
Dù sao thì anh bạn nhỏ này... chắc không nghịch ngợm đến thế đâu nhỉ?
Việc quay phim vẫn tiếp tục như thường lệ.
Ngu Sinh Vi đã hoàn toàn nhập diễn, tiến độ diễn ra rất nhanh so với lịch trình, Diêu Lập Minh tính toán thấy có thể tiết kiệm được tài chính một xíu nên không còn ra sức mắng mỏ la hét nữa, nhìn thấy ai cũng cười híp mắt.
Mãi đến một buổi chiều của ngày quay thứ năm, Bạc Dĩ Tiệm bất ngờ có việc nên rời đi mấy tiếng đồng hồ, lúc trở lại hắn phát hiện không khí ở đoàn phim đột nhiên rất náo nhiệt, cả Diêu Lập Minh và những người khác cũng gác lại công việc mà thong thả đi dạo, trên tay mỗi người còn nhiều thêm một chiếc túi màu xanh lam đẹp mắt, bên trong có đầy đủ các loại đồ ăn vặt ngon miệng.
Diêu Lập Minh đúng lúc gặp được Bạc Dĩ Tiệm vừa mới về.
Ông giơ túi trong tay lên cười cười chào hỏi hắn:
"Tiểu Bạc về rồi đấy à, đã thấy cái này hay chưa? Nhưng không có phần của cậu đâu nhé!"
Bạc Dĩ Tiệm: ... Hắn chịu khó phối hợp với Diêu Lập Minh, nhưng thâm tâm cũng có chút tò mò, Đây là cái gì?
Diêu Lập Minh:
"Túi đồ ăn vặt chứ gì!"
Bạc Dĩ Tiệm:
"Cháu biết túi đồ ăn vặt rồi, nhưng cái này không thể nào là do đạo diễn Diêu móc hầu bao mua cho mọi người được, đúng không?"
Diêu Lập Minh lập tức nở một nụ cười lạnh, tỏ rõ bản thân mình không rảnh tiền như vậy. Ông tiết lộ đáp án:
"Fans của Tiểu Ngu đến tham ban, do bọn nhỏ đưa đấy, cả đoàn phim đều có phần, trên mỗi túi còn dán một tờ giấy nhỏ viết tên trên đó."
Bạc Dĩ Tiệm kinh ngạc:
"Thời đại bây giờ tham ban thôi cũng phải tỉ mỉ như vậy sao?"
Diêu Lập Minh ăn ngay nói thật:
"Không biết nữa, thật ra đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy kiểu này, mấy đứa đó còn chỉ mặt gọi tên tôi, đặc biệt cho tôi thêm một túi đùi gà, xong rồi còn cảm ơn tôi thêm phát nữa..."
Hai gã nhà quê hai mặt nhìn nhau, sau đó Bạc Dĩ Tiệm dứt khoát bỏ rơi Diêu Lập Minh, đi về phía đám đông đang nhộn nhịp.
Lúc trở lại hắn đã trông thấy đám đông tụ tập bên ngoài nhưng không biết chuyện gì đang xảy ra, bây giờ đã biết bọn họ là fans của Ngu Sinh Vi rồi nên Bạc Dĩ Tiệm cứ thế thẳng bước mà không hề có chút gánh nặng tâm lý nào.
Càng đến gần, Bạc Dĩ Tiệm càng thấy rõ hiện trường trước mắt.
Ngu Sinh Vi bị một lượng lớn người hâm mộ vây quanh, cậu đang cúi đầu kí tên mình lên mấy tấm poster cỡ lớn. Phía sau cậu là một chiếc xe đẩy ba tầng khổng lồ, mỗi tầng đều đầy ắp quà tặng rực rỡ sắc màu, thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, nhưng riêng tầng thứ nhất lại rất bắt mắt, bên trên đặt một bó hoa to tổ bố cùng với một con cá hường nhồi bông bảy màu, trông sặc sỡ vô cùng.
Bạc Dĩ Tiệm lặng lẽ không một tiếng động tiếp cận từ phía sau, hắn nghe thấy phía trước truyền đến những tràng âm thanh hỗn loạn, tất cả đều là lời của fans nói với Ngu Sinh Vi.
"Ngư Ngư, nhìn sang đây này, ở đây."
"Ngư Ngư, ký tên cho em được không!"
"A a Cá ơi em yêu anh, Cá ơi sao mà đáng yêu thế!"
Thi thoảng xen lẫn tiếng trả lời của Ngu Sinh Vi.
Giọng nói của Ngu Sinh Vi ổn định, cậu rất kiên nhẫn, còn cố ý cao giọng hơn một chút để đảm bảo tất cả các fans đều nghe thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!