Qua một đêm nghỉ ngơi trên thuyền, Bạc Dĩ Tiệm chẳng ngon giấc mấy, cả đêm hắn cứ mơ thấy mấy thứ có liên quan tới nước.
Đáng tiếc nội dung giấc mơ đã sớm bị hắn lãng quên lúc vừa thức dậy, chỉ nhớ sương sương đây là một giấc mơ khá đẹp.
Hắn nằm nghiêng trên giường, gối đầu lên cánh tay, lắng nghe âm thanh dập dềnh của sóng nước từ bốn phía truyền đến, trông ra biển rộng mênh mông, khoảng trời đằng xa bỗng lộ ra mấy vầng ánh sáng, rồi lại nhanh chóng nổi lên một vùng đo đỏ.
Sau đó, mặt trời nho nhỏ vừa mới được sinh ra rời khỏi đáy biển nhảy lên bầu trời, dáng dấp mềm mại lại xinh đẹp, trông giống như gương mặt quyến rũ của một thiếu nữ mới vừa tỉnh dậy sau cơn say.
Mặt trời ló dạng, thế giới cũng sáng tươi.
Nắng sớm tràn ngập sức sống chiếu đi một tia lười biếng cuối cùng của Bạc Dĩ Tiệm.
Hắn ngồi dậy, rời giường đi súc miệng, sau khi tính toán sự chênh lệch múi giờ liền móc điện thoại ra, gọi cho Diêu Lập Minh.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, âm thanh Diêu Lập Minh vang lên.
"Nửa đêm mười hai giờ còn gọi cho tôi làm gì?"
Nói thì nói như thế, nhưng tinh thần ông vẫn còn rất sáng sủa, trung khí mười phần, đến phân nửa của dáng vẻ buồn ngủ cũng không có.
Bạc Dĩ Tiệm nghe ra được điều đó, cũng không khách sáo, nói thẳng:
"Có một việc. Chú đã chọn được diễn viên thay thế chưa?"
Ha ha...
"Còn chưa quyết định được đúng không?" Vừa nghe tiếng cười lạnh quen thuộc, Bạc Dĩ Tiệm liền hiểu Diêu Lập Minh muốn nói gì. Vì suy nghĩ cho lỗ tai của bản thân, hắn nhanh chóng ngắt lời,
"Chú thấy Ngu Sinh Vi thế nào?"
Ngu Sinh Vi?
Diêu Lập Minh nghi hoặc, Cậu có ý gì?
Bạc Dĩ Tiệm nói rõ hơn một chút:
"Cho cậu ấy đến quay phần còn lại của《Đại luật sư》, thế nào?"
Diêu Lập Minh nhất thời cạn lời: "Cậu điên rồi hả? Khoan nói đến việc tôi có bán nhà cũng không mời nổi Ngu Sinh Vi, thì dù cho có đập nồi bán sắt đem tiền đi quyên góp, Ngu Sinh Vi cũng không có khả năng sẽ tới.
Cậu ở ẩn hai năm rồi, không biết giá cả thị trường hiện tại đâu, cái người tôi chọn lúc trước á hả, nhân khí không biết thua kém đẳng cấp của Ngu Sinh Vi bao nhiêu lần, vậy mà lại đưa ra một đống yêu cầu, một mặt oán giận công việc quá gấp sợ sẽ vướng lịch trình, một mặt lại muốn đưa biên kịch riêng của mình vào để tùy cơ thay đổi kịch bản!
Cuối cùng sau khi khuyên can đủ đường, bảo là sẽ dành ra một tuần đến tham diễn...
"Bạc Dĩ Tiệm vốn đem điện thoại di động đặt ra xa lỗ tai, bất thình lình nghe được câu này, có chút ngoài ý muốn:"Bao lâu cơ?Diêu Lập Minh:Một tuần lễ.
"Bạc Dĩ Tiệm không khỏi nói:"Không phải như vậy là quá gấp à?
"Diêu Lập Minh tức giận:"Người ta bận. Nhưng mà bảy ngày cũng không xê xích gì nhiều, vốn cũng đã xóa đi rất nhiều cảnh diễn rồi, hơn nữa đại đa số phân cảnh đều có thể dùng thế thân, mấy phân đoạn mấu chốt đương nhiên không thể cắt bỏ, vẫn còn chút thời gian sửa lỗi.
"Bạc Dĩ Tiệm nhíu mày. Từ trước đến giờ lúc hắn và Diêu Lập Minh gọi điện thoại, bình thường toàn là hắn bị động nghe Diêu Lập Minh oán giận chửi đổng, cho nên có chút không biết rõ tình huống cụ thể, nhưng dựa theo lời giải thích hiện tại của Diêu Lập Minh thì... Bạc Dĩ Tiệm:"Thời gian cũng đã bàn bạc hết rồi, thật ra mọi người cũng coi như đã quyết định rồi phải không?
"Nếu như vậy, cũng không cần thiết phải kéo Ngu Sinh Vi vào nữa. Hắn liền khuyên Diêu Lập Minh:"Vốn tới gần cuối mới bắt đầu tìm người, tìm được là tốt rồi. Bộ phim này tới giờ cũng đã qua nhiều năm, hơn nữa còn có mấy tin đồn không được tốt, quả thật tìm người cũng không dễ dàng...
"Diêu Lập Minh còn có thể không biết chuyện này sao? Ông cũng rất mâu thuẫn:"Cát xê còn chưa thương lượng xong, tôi, aiz...
"Bạc Dĩ Tiệm trôi chảy hỏi một câu:"Bao nhiêu?
"Trong lòng Diêu Lập Minh đang run, âm thanh cũng run theo:"20 triệu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!