Chương 35: Ý đồ Của cậu

"Em trai thối nhà tôi là một ngôi sao doanh nhân đó." Lúc Diệp Linh Tranh nói đến hai chữ "ngôi sao", biểu cảm rất tự hào, như đang nói về một kho báu, "Chuyện này hẳn là cậu đã biết?

"Tuy rằng tôi biết nhưng hình như ngài hơi quá đắc ý rồi đó. Kỳ Lâm bưng chén trà lên, khách khí cười."Em ấy quản lý sản nghiệp mảng giải trí của Nhạc Đình, mấy năm trước hay tham gia hoạt động cùng nhóm nghệ sĩ của công ty."

Diệp Linh Tranh tiếp tục nói, "Đến cả fanclub riêng cũng có.

"Kỳ Lâm thật sự không biết những chuyện này, nhưng cũng phải là quá khó lý giải. Thần tiên ca ca rõ ràng có thể dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm nhưng lại muốn dựa vào tài năng hơn. Có điều chưa bao giờ thấy Diệp Chuyết Hàn nói qua về hậu viện hội*? (*hậu viện hội: hay còn được gọi là fanclub, có liên hệ chặt chẽ với công ty. Mọi hoạt động chính thức của fandom đều được công ty truyền tải thông qua hậu viện hội, ví dụ như tiếp ứng hiện trường, cày số liệu,…)"Sau đó em ấy ngại hậu viện hội phiền phức nên đã cưỡng chế giải tán." Diệp Linh Tranh nói, "Rất phiền, em ấy là một tổng tài, mỗi lần đi công tác lại có fans tụ tập tiếp ứng.

"Kỳ Lâm tưởng tượng hình ảnh kia một chút, cảm thấy không nói nên lời. Diệp Linh Tranh:"Tôi đã nhìn thấy một lần, như một chiến trường, ồn ào lộn xộn."

Kỳ Lâm: "Hươu cao cổ là của fans tặng?

"Thật thần kỳ! Diệp Chuyết Hàn còn sẽ nhận quà của fans. Diệp Linh Tranh gật đầu,"Lúc đó người rất đông, cầm theo rất nhiều quà, nào là hoa, thú bông, giống hệt một bộ dáng nghênh đón minh tinh. Chuyết Hàn lạnh mặt, không thèm để ý đến ai.

Nhưng thật ra tôi đã giúp em ấy nhận một bó hoa hồng."

Kỳ Lâm cười: "Là chính anh muốn nhận phải không?

"Lại chả thế, hoa hồng đỏ sến sẩm quá hợp với khí chất của Diệp Linh Tranh. Diệp Linh Tranh sửng sốt, sau đó cười rộ lên,"Aiza bị cậu nhìn ra rồi!"

Kỳ Lâm: "….."

Có chuyện gì đã xảy ra với anh em nhà họ Diệp này vậy?

"Bởi vậy mà Chuyết Hàn còn trừng mắt liếc tôi một cái. Tôi còn tưởng em ấy sẽ tiếp tục làm lơ fans, cuối cùng lúc sắp lên xe em ấy lại nhận một con hươu cao cổ fans đưa."

Diệp Linh Tranh nói, "Chính là con mà cậu hỏi kia."

Kỳ Lâm khó hiểu, "Vì sao?

"Con hươu cao cổ này ngoài đặc điểm đắt tiền ra thì không có điểm đặc thù nào cả, mà trong mắt Diệp Chuyết Hàn, đắt tiền là một đặc điểm có cũng như không. Chẳng lẽ là fans đặc biệt?"Là một fan nam, từ Nhật Bản tới, giọng nói rất to." Diệp Linh Tranh vừa cười vừa nói, "Cậu có thể tưởng tượng không, giữa một đám các cô gái nhỏ, có một cậu trai Nhật Bản cao ngất, tay dài chân dài, giơ con hươu cao cổ, đuổi theo gọi ca ca liên tục."

Kỳ Lâm đỡ trán.

"Rất buồn cười đúng không? Lúc đó tôi cũng rất bất ngờ. Cậu trai kia nói rằng rất hâm mộ Chuyết Hàn, vì Chuyết Hàn mà học tiếng Trung, nhưng học chưa được giỏi lắm."

Diệp Linh Tranh lại nói, "Cậu ta giơ con hươu cao cổ ra trước mặt Diệp Chuyết Hàn, mặt của em ấy đen thui, lúc ấy tôi còn nghĩ, xong rồi, đứa nhỏ này xong rồi."

Kỳ Lâm tò mò, "Sau đó thì sao?"

Diệp Linh Tranh sờ cằm, như là đang chìm trong cảm xúc của cảnh tượng đó, "Cậu ta nói với Chuyết Hàn, "kirin"."

Kỳ Lâm: "Kirin?"

"Cậu không biết là gì nhỉ?" Diệp Linh Tranh nói, "Tôi cũng không biết. Nhưng Chuyết Hàn nghe vậy đã đứng lại. Cậu trai dùng tiếng Trung bập bẹ và tiếng Nhật giải thích hồi lâu, có ý là hươu cao cổ trong tiếng Nhật phát âm là "kirin", viết là "kỳ lân".

"Mắt Kỳ Lâm mở to. Diệp Linh Tranh:"Hóa ra người Nhật Bản gọi hươu cao cổ là kỳ lân, là có ý đó."

Kỳ Lâm hỏi: "Vậy nên Diệp Chuyết Hàn nhận hươu cao cổ?"

"Đúng vậy. Em ấy chỉ nhận duy nhất món quà đó của fans thôi." Diệp Linh Tranh bắt chéo hai chân, lắc hai cái đột nhiên dừng lại, "Hửm?"

Kỳ Lâm bị hắn nhìn đến mức cảm thấy mất tự nhiên, "Hả?"

"Hình như tôi phát hiện ra một bí mật." Diệp Linh Tranh không hổ là người tốt nghiệp học viện kịch, nhanh chóng nghĩ là một câu chuyện đặc sắc, "Kỳ lân, Kỳ Lâm, chẳng lẽ Chuyết Hàn nhận con hươu cao cổ là vì cậu sao?"

Khóe môi Kỳ Lâm giật giật,

"Không có chuyện đó. Chuyện xảy ra khi nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!