Chương 26: Nghi thức chào buổi sáng

"Cốc cốc cốc – "

Từng tiếng gõ cửa đều đặn truyền đến, Kỳ Lâm nửa mơ nửa tỉnh.

Hiện tại là sáng sớm 6h30, mặt trời đã lên, nắng sớm mờ mờ. Diệp Chuyết Hàn ăn mặc chỉnh tề, gõ cửa suốt mười phút.

Bên trong không có phản ứng gì.

Hắn đứng sát lại, tuy không đến mức như Kỳ Lâm tưởng tượng – dán tai vào cửa, nhưng nếu lúc này Kỳ Lâm mở cửa, cảnh tượng cũng sẽ rất thú vị.

Đáng tiếc Kỳ Lâm đang ngủ nướng, mơ mơ màng màng tạo cho mình một ý niệm – đó là tiếng đập cửa trong mơ, không cần quan tâm, tiếp tục ngủ.

Diệp Chuyết Hàn thu tay, gọi: "Kỳ Lâm."

Mắt Kỳ Lâm chưa mở, nhưng chân đã nhúc nhích, yết hầu hàm hồ đáp lại một âm tiết, "Ưm…"

Diệp Chuyết Hàn nhíu mày, tay phải muốn cầm then cửa, chần chừ nửa đường lại rút về, do dự mãi, cuối cùng cũng cầm, chậm rãi dùng sức. Cửa không khóa, đè then xuống là mở được ra.

Ánh sáng buổi sớm mờ ảo như sương mù, biến cái giường rộng thành nửa tối nửa sáng, giữa chăn gồ lên một đống lớn, bên trong là một tiểu gia hỏa* đang nhích tới nhích lui.

(*tiểu gia hỏa: thằng nhóc)

Hiển nhiên là đã tỉnh.

Nhưng lại không ra mở cửa.

Cũng không để ý đến người ở ngoài.

Diệp Chuyết Hàn: "…..

"Tổng tài nhất hô bá ứng*, mới sáng đã bị cho ăn bơ đứng ở cửa. (*nhất hô bá ứng: một tiếng hô vạn người hưởng ứng) Còn phải tự mình đi vào. Vào phòng lâu như vậy, đống trên giường kia không có một chút ý tứ ngồi dậy nói tiếng"chào buổi sáng

"nào. Diệp Chuyết Hàn đi qua, bước chân cực nhẹ. Kỳ Lâm có thói quen cuốn chăn, bọc kín mít, chỉ để lộ mũi ra bên ngoài. Cậu quả thực có nghe thấy động tĩnh, nhưng đầu tỉnh ba phần, thân thể tỉnh một phần, không phải là cố ý ném bơ cho Diệp Chuyết Hàn. Tối qua trước khi đi ngủ lướt weibo gặp chuyện khiến cậu nổi giận, có người nói thiết kế"Đầy Sao" của Xuất Tẩu ăn cắp ý tưởng của "Thủy Thiên".

Đối phương tuy không nói rõ sao chép như thế nào, nhưng loại chỉ trích này rất nghiêm trọng, lập tức có người không rõ chân tướng vào hỏi: Thật á?

Ta xếp hàng ăn quả dưa* này!

(*ăn dưa: hóng hớt một chuyện gì đó)

Thậm chí có người nhìn thấy câu này đã nói: Hóa ra là sao chép! Uổng công ta yêu thích, sưu tầm đủ chín mô hình!

Thoát fans*, không cần cảm ơn!

(*thoát fan: bỏ làm fans, bỏ theo dõi)

Thành lập Xuất Tẩu ba năm, Kỳ Lâm dám lấy mạng sống ra đảm bảo, toàn bộ sản phẩm Xuất Tẩu sở hữu đều là nguyên mẫu.

Là một giám đốc sáng tạo nhiều năm sống ở nước ngoài, cậu chịu ảnh hưởng sâu sắc của khái niệm bản quyền. Trong quá trình làm việc, cậu không chỉ kiểm soát chặt chẽ nguồn sáng tạo, chất lượng sản phẩm, mà còn ngăn chặn mọi hành vi sao chép, chịu toàn bộ trách nhiệm của sản phẩm.

Đây cũng là lý do vì sao các cuộc họp ở Xuất Tẩu luôn nói về nguồn cảm hứng.

Bộ sản phẩm thành danh bị hắt nước bẩn vô cớ, Kỳ Lâm rất tức giận, chỉ muốn bấm xóa bình luận kia ngay lập tức.

Một câu trên mạng kiểu gì cũng để lại dấu vết, nhất định đã có người chụp hình lại, nếu cậu xóa sẽ bị quy thành chột dạ, thậm chí là ngầm thừa nhận Xuất Tẩu ăn cắp ý tưởng của "Thủy Thiên

". Kỳ Lâm lướt xem trang cá nhân của bình luận kia, ID người này là"Vô Sự Sinh Hoa 123", đăng bài không nhiều lắm, một nửa là share kết quả xổ số, còn share một ít hộp mù của phòng làm việc "Thủy Thiên

". Xem ra là fans của"Thủy Thiên".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!