Chương 15: Hôn một chút

Con gà Kỳ Lâm mua tuy bị mọi người ở Xuất Tẩu đánh giá là hơi nhỏ, không đủ ăn, nhưng nếu chỉ có một người là thần tiên ca ca ăn thì tuyệt đối dư dả.

Cậu có ý tốt tới đưa canh gà, vừa rồi bị Diệp Chuyết Hàn "mắng" là kẻ thất tín, tâm trạng rất khó chịu, vốn là đã chỉ định tới đưa canh rồi đi, nhưng có một chi tiết chọc cười cậu –

Lúc cậu gắp đùi gà nhét vào miệng Diệp Chuyết Hàn, Diệp Chuyết Hàn nhíu mày, nhưng lại không có tức giận hay khó chịu, sau chút ghét bỏ ban đầu dần trở nên tủi thân.

Kỳ Lâm có tài cán gì mà có thể khiến thần tiên ca ca trước mặt cảm thấy tủi thân?

Diệp Chuyết Hàn gắp lại đùi gà về bát, tay phải sau khi bị thương hơi thiếu linh hoạt, từng chút từng chút kéo da gà ra.

Bởi vì đã hầm rất kỹ nên việc xé da không hề gặp khó khăn gì. Xé da xong, Diệp Chuyết Hàn ăn hết chỗ thịt đùi còn lại.

Kỳ Lâm nhìn miếng da gà bị vứt bỏ, nhìn Diệp Chuyết Hàn, "Ông… Anh không thích ăn da?

"Da rất mềm mà! Tại sao lại không thích da? Diệp Chuyết Hàn hỏi một đằng trả lời một nẻo:"Vừa nãy cậu định gọi tôi là ông xã?"

Kỳ Lâm trả lời quyết đoán: "Không phải."

Diệp Chuyết Hàn gật gật đầu, "Tôi biết cậu phải."

"Anh nói sao thì là như vậy đi.

"Kỳ Lâm bất lực, rất muốn nói phải phải cái mông. Diệp Chuyết Hàn cười, đặt đũa xuống bàn. Kỳ Lâm sửng sốt, cố gắng muốn hòa hoãn, nói kiểu bá đạo tổng tài:"Nam nhân, mấy ngày gần đây có phải là ta đã quá sủng* ngươi rồi không?

"(*sủng = cưng chiều) Ngươi lại dám cười! Ngươi có vẻ đắc ý a! Nói xong, Kỳ Lâm tự run rẩy trước, nổi một tầng da gà. Diệp Chuyết Hàn hiển nhiên cũng không ngờ cậu lại nói một câu như vậy, liếc cậu một cái, biểu cảm nghi hoặc. Kỳ tổng, ngài bình tĩnh chút! Kỳ Lâm tự động viên mình, phải vững vàng. Mới vừa rồi, người bối rối là Diệp Chuyết Hàn, nhưng nếu lộ ra rối loạn trong lòng, người lúng túng sẽ là cậu. Kỳ Lâm bắt chước Diệp Chuyết Hàn, cũng gật gật đầu,"Ta thực sự đã quá sủng ngươi rồi, cho nên ngươi mới coi trời bằng vung như vậy.

"Chiêu đã tung ra, xem Diệp Chuyết Hàn tiếp kiểu gì? Kỳ Lâm chờ đợi, muốn trải nghiệm cảm giác Diệp Chuyết Hàn bị đánh bại. Dù gì, đặt mình vào người khác, suy bụng ta ra bụng người, nếu Diệp Chuyết Hàn nói một câu"Nam nhân, gần đây có phải là ta đã quá sủng ngươi rồi không?

", cậu sẽ vô cùng buồn nôn, buồn nôn cực điểm. Nghĩ tới đây, Kỳ Lâm tự đắc, nhướn nhướn mày. Trầm mặc vài giây ngắn ngủi, Diệp Chuyết Hàn lạnh nhạt đáp:"Ừm."

Kỳ Lâm: "?????"

Xin hỏi ngài "ừm

"cái gì? Diệp Chuyết Hàn:"Cậu cứ tiếp tục sủng đi.

"Kỳ Lâm trợn mắt ngoác mồm. Diệp Chuyết Hàn nhìn cậu,"Sủng chồng không phải là điều nên làm sao? Chúng ta là bạn đời hợp pháp, cậu không sủng tôi chẳng lẽ muốn đi sủng người khác?"

"Anh…" Kỳ Lâm nắm chặt tay thành đấm, nhưng không thể vung ra.

Kỳ Lâm cưỡng ép bản thân phải nguôi giận, trong lòng gào thét – anh là công chúa à? Còn muốn người khác sủng?

Diệp Chuyết Hàn cúi đầu tiếp tục ăn canh gà, động tác ung dung thong thả. Hắn ăn gần hết. Trừ phần da, đến cả phần thịt ức khó nuốt nhất cũng đều ăn hết.

Trình độ nấu ăn của bản thân như thế nào, Kỳ Lâm tự rõ nhất. Thấy Diệp Chuyết Hàn ăn không ngừng, hỏa khí trong lòng cậu dần dần biến mất, còn định khuyên Diệp Chuyết Hàn đừng ăn nhiều quá, cẩn thận đầy bụng.

Ngay lúc cậu định mở miệng ra nói, Diệp Chuyết Hàn bỗng ngẩng đầu lên.

Kỳ Lâm chưa kịp thu hồi lại ánh mắt.

Dựa trên những hiểu biết của cậu về Diệp Chuyết Hàn, người này chắc chắn sẽ nói: "Ngay cả khi tôi ăn cơm cậu cũng có thể thưởng thức không chớp mắt như vậy sao?"

Nhưng Diệp Chuyết Hàn chỉ nói: "Da trên cánh không lột ra được."

Kỳ Lâm bình tĩnh suy đoán ý đồ của đối thủ, "Tôi giúp anh lột?"

Diệp Chuyết Hàn trực tiếp đẩy bát sang, "Tôi không ăn cánh."

"Anh muốn tôi ăn giúp anh?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!