Chương 6: (Vô Đề)

Đến khi Tiểu Bảo cùng tiểu mã xa của cậu đi vào dược quán, dược quán chưởng quầy ── sư phó Cung Tập Sơn của Tiểu Bảo vừa thấy cậu liền kinh hô ra tiếng:

"Tiểu Bảo? Xảy ra chuyện gì?"

Lão bản nương Cung thẩm ở dược đường nghe được động tĩnh lập tức lau tay chạy ra, sau khi nhìn thấy Tiểu Bảo rõ ràng là khóc sưng hai mắt cùng với gương mặt tái nhợt, một phen đem cậu kéo vào trong lòng lo lắng trên sờ dưới sờ, thẳng hỏi:

"Tiểu Bảo tử, xảy ra chuyện gì? Sao mắt thũng thành như vậy?"

Khổ sở trong lòng Tiểu Bảo vốn đã nhịn xuống , nhưng sư nương vừa hỏi như thế , cậu lại nhịn không được khóc lên.

Cậu vừa khóc, Cung sư phó cùng Cung sư nương đều sợ hãi, Tiểu Bảo tử tuy rằng đi đứng không tiện, trên mặt lại có sẹo, đến đây cũng bất quá là bảy tám ngày, nhưng cậu vừa thông minh lại nhu thuận hữu lễ, khiến người thật sự yêu thương, tất cả mọi người trong dược quán đều thích cậu.

Cung sư phó cùng Cung sư nương chỉ có một nhi tử, năm kia khảo trúng tiến sĩ, hiện tại đã ở một thôn trấn khác làm huyện thái gia. Nhi tử không ở bên người, Cung sư phó cùng Cung sư nương vừa thấy Tiểu Bảo cũng rất thích cậu, hận không thể thu cậu làm nghĩa tử.

Cũng bởi vậy khi nhìn thấy Tiểu Bảo thương tâm như thế, bọn họ đều đau lòng muốn chết.

Tiểu Bảo mỗi ngày đều là vô cùng cao hứng đi đến nhưng hôm nay cư nhiên khóc đến đây, Cung sư phó cùng Cung sư nương phân phó khỏa kế (=tiểu tư) trong điếm đem tiểu Bối dẫn đi trước.

Thấy Tiểu Bảo không có mang theo thực lam, Cung sư nương lại cho người đi đến trù phòng lấy thức ăn .

"Tiểu Bảo tử, nói cho sư nương đã xảy ra chuyện gì?" Đem Tiểu Bảo đến chỗ ghế ngồi xuống, Cung sư nương một bên lau nước mắt cho cậu một bên hỏi.

Tiểu Bảo khóc lắc đầu, cậu không thể nói.

"Không khóc không khóc, Tiểu Bảo tử không khóc, ngươi khóc như thế sư nương cũng muốn khóc." Cung sư nương hướng trượng phu phát ra ánh mắt, làm cho hắn đi rót chén nước, Cung sư phó rất nhanh cầm chén nước lại đây.

Cung sư nương một tay vỗ nhẹ Tiểu Bảo, một tay mang chén uy cậu uống nước. Tiểu Bảo hai tay tiếp nhận, khóc nói tiếng cám ơn, sau đó từng ngụm từng ngụm uống xong. Uống xong nước, Tiểu Bảo chôn ở trong lòng sư nương khóc trong chốc lát mới dần dần bình tĩnh xuống.

Lúc này, khỏa kế đem điểm tâm đến, Cung sư nương lĩnh Tiểu Bảo đến bên cạnh bàn ngồi xuống, nói:

"Tiểu Bảo tử, ngươi đem điểm tâm ăn trước, ăn xong rồi nói cho sư nương xảy ra chuyện gì."

Đa tạ, sư nương.

Đứng lên cung kính hành một cái lễ, Tiểu Bảo ngồi xuống, cầm lấy thìa. Nhưng vừa thấy cháo, cậu đã nghĩ đến Quỷ ca ca ở hình phòng không có thức ăn, nước mắt lại rớt xuống dưới.

"Tiểu Bảo tử, không khóc, đến, trước đem cháo uống lên, có chuyện gì thương tâm ngươi liền nói cho sư phó cùng sư nương." Cung sư nương ở bên kia ngồi xuống, tiếp tục lau lệ cho Tiểu Bảo.

Khóc trong chốc lát, Tiểu Bảo mới tạm thời bình tĩnh trở lại chậm rãi ăn cháo, Cung sư nương lại đem bánh bao xé ra cho cậu ăn. Tiểu Bảo cố gắng không nghĩ đến Quỷ ca ca nữa, im lặng ăn cơm, vừa nghĩ đến Quỷ ca ca cậu đã muốn khóc.

Tiểu Bối ôm một cái bánh bao ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế ăn, tinh thần nhìn qua cũng thật không tốt.

Thật vất vả ăn xong rồi, nhãn tiệp Tiểu Bảo mang lệ hướng sư nương đang lo lắng miễn cưỡng cười cười, nói:

"Tối hôm qua, mơ thấy nương. Sư phó, sư nương, thực xin lỗi." Nói xong, cậu đứng lên theo quy củ hướng sư phó sư nương khom người nói xin lỗi.

Tâm của Cung sư nương lúc này đều như muốn nát, nàng đem Tiểu Bảo nhu tiến vào trong lòng, lau lệ Tiểu Bảo nói:

"Sao lại khách khí cùng sư phó sư nương như thế? Tiểu Bảo tử nhớ nương muốn khóc có gì mà sai? Không khóc không khóc, từ hôm nay trở đi sư nương chính là nương của ngươi, Tiểu Bảo tử nhớ nương cứ đến tìm sư nương."

Sư nương… Tiểu Bảo ôm chặt lấy sư nương, nhẫn hạ nước mắt, nhẹ nhàng nói,

"Thích, Tiểu Bảo thích, sư nương, thích, sư phó. Sư nương, sư phó, hảo."

Cung sư nương nhẫn trụ chua xót trong lòng, cười sờ sờ đầu Tiểu Bảo, nói:

"Tốt lắm tốt lắm, Tiểu Bảo tử đừng khóc. Tối hôm qua một đêm không ngủ đi, đi vào phòng sư nương ngủ một lát."

Tiểu Bảo lắc đầu, từ trong lòng sư nương đi ra:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!