Chương 8: Ngủ chung

" Họ đã uy hiếp em những gì? "

" Anh muốn biết lắm sao? "

" Phải "

" Họ muốn tống người tôi thích qua Châu Phi nếu như tôi không chuyển qua sống cùng với anh "

" Em đã có người trong mộng rồi sao "

Nghe cô nói vậy, anh quay mặt quà chỗ khác, lạnh lùng nói với cô

" Đúng vậy, anh ấy vừa học giỏi, vừa đẹp. Rất nhiều người theo đuổi "

" Tôi khuyên em nên bỏ ý định với hắn ta đi "

" Ý anh là sao? "

" Em đã là vợ sắp cưới của tôi rồi "

" Thì sao chứ? Thật chất chúng ta không yêu nhau. Vậy thì tại sao tôi không thể yêu người khác chứ "

" Tôi sẽ khiến cho em phải yêu tôi "

Nghe vậy, cô chợt nghĩ thầm: " Tôi cũng muốn xem anh sẽ làm trò gì để tôi yêu anh "

Tới biệt thự Phong gia, Phong Nhất Thiên vui mừng ra đón cô. Vừa thấy cô, ông vội vàng chạy ra. Ông quan tâm hỏi cô:

" Mẫn Nhi, lâu rồi không gặp, con có khỏe không? "

" Cảm ơn bác, con khỏe "

" Gọi ta là ba đi. Dù gì thì sao này con cũng là con dâu của ta "

" Nhưng mà.... "

" Ba à, Mẫn Nhi đã mệt rồi, con đưa cô ấy lên phòng nghĩ ngơi đã "

Biết cô định nói nên anh ngắt lời cô

" Được, con đưa Mẫn Nhi lên phòng đi

"Tối nay tôi ngủ ở đâu vậy? "

Cô ngước mặt lên hỏi anh

" Em là vị hôn thê của tôi, đương nhiên phải ngủ cùng tôi rồi "

Nghe được lời nói bá đạo này của anh, cô hết sức ngạc nhiên

" Con đã ăn gì chưa? "

Ông hỏi cô

" Con đã ăn rồi "

" Con đưa cô ấy lên phòng đây "

Nói rồi, anh lấy tay của mình vịn vai của cô ôm sát vào người mình

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!