Chương 5: (Vô Đề)

Cả thế gian này, người có đạo đức đã c.h.ế. t sạch rồi, ta còn sợ cái gì?

Nhưng ta lại quyết định dùng nàng để ra tay trước.

Thế nên, ta tỏ ra như bị chọc trúng chỗ đau, làm ầm lên trong cung của nàng, quấy rầy đến mức nàng động cả thai khí.

Hoàng hậu lập tức chạy tới, thẳng tay xử phạt ta trước mặt bao người.

Từ đó, cả hậu cung đều biết, ta và Tôn Quý phi đã kết thành tử thù.

Ta tự khắc họa mình thành một nữ nhân nông cạn, nóng nảy, thiếu suy nghĩ—một con mồi nhử hoàn hảo.

Sau đó, chỉ cần ngồi yên, chờ cá mắc câu.

Hôm ấy, ta ngồi bên hồ Thái Dịch, vừa nhấm nháp hạt dưa vừa lẩm bẩm nguyền rủa Tôn Quý phi.

"Bảo Lâm đang làm gì đó?"

Giật mình suýt làm rơi hạt dưa, ta ngẩng lên, nhìn thấy người đến là Bích Châu, cung nữ tâm phúc của Hoàng hậu.

"Không… không có gì."

Ta chột dạ đảo mắt một vòng, chợt nhìn xuống mặt hồ, "À, ta thấy những đóa hoa trong hồ này đỏ thắm quá, nếu nhuộm tơ dệt lụa chắc sẽ rất đẹp."

"Vậy sao?"

Bích Châu mỉm cười, ghé sát lại gần ta, hạ giọng nói:

"Vậy nô tỳ khuyên người, tốt nhất nên tránh xa loại hoa Cửu Nhật Hồng này. Nếu chạm vào phèn chua, nó sẽ trở thành thuốc phá thai cực mạnh."

Nói rồi, nàng cố ý nhấn mạnh từng chữ, như sợ ta nghe không rõ:

"Người xem, Tôn Quý phi từ trước đến nay chưa từng dám đến gần loài hoa này."

Đôi mắt ta lập tức sáng lên, vội vã nói vài câu qua loa rồi rời đi ngay.

Đêm hôm đó, ta làm một chuyện vô cùng rình rang—hái thật nhiều Cửu Nhật Hồng, nghiền nát lấy nước, pha với phèn chua, rồi nhuộm thành sợi tơ đỏ.

Sau đó, ta dùng nó để đan một chiếc vòng tay cầu phúc, đích thân đem đến tặng Quý phi, nói là quà tạ lỗi.

Nửa tháng sau, ta đang ngồi trước gương chải tóc thì Bích Châu dẫn theo một nhóm cung nữ xông vào tẩm cung của ta, không nói lời nào, thẳng tay lôi ta ra ngoài.

Ta bị kéo lê đến Tử Vân Đài, cung điện của Tôn Quý phi, rồi bị ném mạnh xuống đất.

Còn chưa kịp rên lên một tiếng, một bàn tay thô bạo đã bóp chặt cằm ta.

Ta ngẩng đầu, đập vào mắt là gương mặt âm trầm của Chu Mãnh.

Hắn nhìn chằm chằm ta, giọng nói lạnh lùng như băng:

"Chiếc vòng tay đỏ ấy, có phải nàng đưa cho Quý phi không?"

Cằm ta đau điếng.

Tôn Quý phi lại lần nữa động thai khí. Thái y trong Thái y viện đến xem xét, phát hiện chiếc vòng tay cầu phúc trên tay nàng có vấn đề—nó được nhuộm từ hoa Cửu Nhật Hồng trộn với phèn chua, nếu đeo trong thời gian dài sẽ khiến nữ tử vô sinh, còn nếu là thai phụ, không quá nửa tháng chắc chắn sẽ sảy thai.

Mà ai ai cũng biết, chiếc vòng tay ấy là do chính tay ta dâng tặng.

"Nguyệt Bảo Lâm, ngươi hồ đồ quá rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!