Bệnh viện, trường học, tất cả kế hoạch phúc lợi cho bách tính đều tan thành bọt nước.
Xưởng bào chế thuốc bị binh sĩ tràn vào đập nát.
Nữ công nhân tán loạn bỏ chạy, những kẻ không kịp thoát thân thì bị bọn lính mặc sức làm nhục.
Những nữ tử gia giáo nào chịu nổi sự sỉ nhục này, phần lớn đều tự vẫn.
Còn ta và Vãn Nương?
Chúng ta chẳng màng sống chết.
Chúng ta tự tay cởi bỏ xiêm y.
Rồi ngay khi lũ súc sinh kia đang hả hê vui vẻ, ta rút trâm cài, hung hăng đ.â. m thẳng vào gáy chúng.
Máu nóng hổi phun lên da thịt.
Chúng ta hóa trang thành binh sĩ, trốn thoát khỏi địa ngục ấy, một đường chạy thẳng đến bãi tha ma, tìm thấy t.h. i t.h. ể của Lan nương tử.
Nàng c.h.ế. t thảm lắm.
Mắt, mũi, tai, lưỡi, tứ chi… tất cả đều bị cắt bỏ.
Ngay cả răng cũng bị nhổ từng chiếc một.
Khoang miệng rỗng hoác, bên trong nhét một mảnh giấy.
Trên đó viết:
"Con đàn bà xuyên không thích ra vẻ, c.h.ế. t như vậy là đáng!"
Không biết là ai để lại.
Nhưng không sao cả.
Bởi vì, đợi đến khi ta tìm ra kẻ đã làm chuyện này…
Thái y, cung nữ, Hoàng hậu, Quý phi…
Và cả Đỉnh Dương Hầu…
Tất cả bọn chúng—ta sẽ nấu thành một nồi canh.
…
Ta tự bán chính mình, đổi lấy bạc chôn cất Lan Anh.
Không ngờ, người ta tìm đến lại là một kẻ quen cũ—chính là Trương Lưu, kẻ năm xưa đã bán ta vào kỹ viện.
Ta lợi dụng mạng lưới buôn người của hắn, rửa sạch thân phận.
Sau đó, ta xúi giục hắn cùng ta lừa gạt thiên hạ.
Nói đơn giản, ta giả làm một quả phụ đáng thương, chuyên dụ dỗ những nam nhân háo sắc qua đường.
Trương Lưu đóng vai biểu ca của ta, chờ khi con mồi mắc câu, hắn sẽ ra mặt bàn chuyện hôn nhân. Đợi đến đêm động phòng hoa chúc, trong chén giao bôi sẽ có thuốc mê.
Rồi sau đó?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!