Chương 8: (Vô Đề)

Tối Chủ nhật, tôi và Lục Kỳ Hoa đến khách sạn như đã hẹn để dùng bữa. 

Đến phòng riêng, tôi phát hiện không chỉ có tôi, Lục Kỳ Hoa và Lục Hoa Dung, mà còn có nhiều người khác nữa. 

Trong đó có cả Lưu Mẫn và chồng cô ta. 

Tôi hơi ngượng ngùng, tôi cứ tưởng chỉ có ba người chúng tôi, ai ngờ lại đông như vậy. 

Tôi đếm sơ qua, có khoảng 12 người. 

Phần lớn tôi đều không quen biết.

Bên cạnh Lục Hoa Dung là một người đàn ông trông rất nho nhã, khí chất toát lên vẻ từng ngồi ở vị trí cao trong thời gian dài – đúng chuẩn một ông chủ lớn. 

Lục Kỳ Hoa khẽ nói với tôi:

"Đó là anh rể của anh." 

Tôi nói: Ồ. 

Thì ra đó chính là người anh rể giàu có mà Lục Kỳ Hoa hay nhắc tới. 

Nghe nói là một đại gia, mở mấy công ty, tài sản lên tới hàng trăm triệu tệ. 

Khi mọi người đã đến đủ, Lục Hoa Dung liền niềm nở mời tất cả cùng ăn uống. 

Tôi cứ tưởng Lục Hoa Dung mời cơm là để xin lỗi và hàn gắn mối quan hệ giữa tôi với Lục Kỳ Hoa, nhưng rất nhanh tôi nhận ra – mình đã nghĩ quá nhiều rồi. 

Chị ấy đến là để giới thiệu dự án đầu tư. 

Tâm trạng tôi có chút hụt hẫng, lại thêm việc không hiểu gì về đầu tư, nên ngồi đó cũng thấy khá chán. 

Lục Kỳ Hoa thì ngược lại, mắt sáng rực lên, nhỏ giọng nói với tôi:

"Tỷ suất lợi nhuận đầu tư giai đoạn một lên đến 10%, tuyệt vời quá, mình góp một chút đi." 

Tôi lập tức cảnh giác, trả lời qua loa: Xem thêm đã. 

Ba mẹ tôi từng dặn dò rất kỹ: không cần tôi phải giàu sang phú quý, xuất sắc nổi bật, chỉ cần sống ổn định, yên bình là được. 

Cũng từng căn dặn tôi rằng, trên trời không bao giờ rơi xuống bánh bao nhân thịt miễn phí. 

Tôi là con một, trong những chuyện như thế này tôi rất nghe lời ba mẹ. 

Nhiều người phản đối chuyện đem tiền đưa cho ba mẹ giữ, nhưng tôi thì không.

Sau khi đi làm, mẹ tôi bảo tôi đưa tiền cho mẹ giữ, và tôi ngoan ngoãn làm theo. 

Vì tôi biết mình tiêu tiền rất bốc đồng, lại hay vung tay quá trán. 

Mấy năm đi làm, đãi ngộ của tôi luôn rất tốt. 

Hiện tại trong tay tôi chỉ giữ lại 220.000 tệ, còn lại đều đưa ba mẹ giữ hộ. 

Mẹ tôi nói giữ tiền giúp tôi là bà thật sự quản lý hộ, chứ không phải lấy đi tiêu xài hay cho người thân mượn. 

Ba mẹ tôi luôn dặn rằng, thà bỏ lỡ cơ hội còn hơn là lao vào những cái gọi là đầu tư siêu lời. 

Lục Hoa Dung và chồng nói chuyện rất lưu loát, giới thiệu dự án nghe cực kỳ hấp dẫn, tỷ suất lợi nhuận cao khiến ai cũng muốn đầu tư. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!