Chương 1: (Vô Đề)

Hôm sinh nhật tôi, anh bạn trai đặc biệt mua bánh kem, ở trong phòng học tổ chức sinh nhật cho tôi.

Lúc nhắm mắt cầu nguyện, đột nhiên có người ấn đầu tôi vào bánh kem.

Cơn đau ập đến.

Bên trong bánh kem giấu một lưỡi dao.

Mở mắt ra, ánh sáng chói mắt, có người cười đùa chụp lại bộ dạng mặt tôi toàn kem lẫn máu.

Người bạn trai từng đối xử với tôi vô cùng ân cần giờ đang ngồi trên bàn học, cười khẩy một cái rồi búng tay:

"Giấc mộng đẹp kết thúc rồi, Nghiên Nghiên, chào mừng em đến với thế giới thực tại."

1

Tự học buổi tối kết thúc, đã rất muộn.

Tôi dắt xe đạp từ nhà xe ra, quả nhiên thấy lốp xe bị xì hơi.

Nghiên Nghiên.

Giọng Quý Uyên vang lên không xa, dưới ánh đèn lờ mờ của nhà để xe, anh ta cười với tôi:

"Có cần anh đưa em về không?"

Tôi chỉ im lặng.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Lúc đầu tôi thật sự tin anh ta, kết quả sau khi lên xe, anh ta tăng tốc trên đoạn đường dốc rồi nhanh chóng nhảy xuống.

Tôi không kịp tránh, ngã từ ghế sau xuống, lăn theo dốc xuống, cả người trầy xước.

Anh ta cố tình chọn đoạn đường không có camera giám sát, cho dù tôi có đi báo cảnh sát cũng không có bằng chứng chứng minh là anh ta làm.

Quý Uyên hài lòng ngắm nhìn bộ dạng thảm hại của tôi, nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, anh ta lại đưa tay chặn lại:

"Toàn thân vết thương, không xử lý tốt sẽ để lại sẹo đấy."

Tôi không để ý.

Ngày hôm sau trong phòng học, mấy cô gái dưới sự chỉ huy của anh ta, cầm cồn y tế vây quanh tôi:

"Tống Nghiên, bọn tôi đến sát trùng vết thương cho cậu đấy."

Giãy giụa, cũng vô ích.

Cũng giống như lúc Quý Uyên yêu đương với tôi, mọi người đều biết anh ta thích tôi đến c.h.ế. t đi sống lại, mỗi ngày đều mang bữa sáng cho tôi, giúp tôi chép bài, giờ thể dục không đi chơi bóng, chỉ ngồi bên cạnh tôi làm bài tập.

Có bạn học đội bóng rổ ném quả bóng tới, gọi anh ta vào sân.

Anh ta dễ dàng bắt lấy, ném trả lại, đầu cũng không ngẩng lên nói:

"Mọi người cứ chơi đi, không thấy tôi đang học à?"

Tiếng cười trêu chọc vang lên xung quanh, cũng mang theo ý cười.

Tôi sống lặng lẽ suốt mười bảy năm, lần đầu tiên trở thành tiêu điểm của mọi người, là bởi vì sự thiên vị của Quý Uyên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!