Chương 8: Cảm ơn vì bữa ăn

Đợi đến khi Hề Nam cuối cùng cũng cầm máu được, sếp Trì quỷ quyệt trong lòng lại không định buông tha cậu:

"Em biết cái gì rồi hả? Bạn nhỏ Hề Nam?"

Em... Hề Nam không biết trả lời câu hỏi này thế nào, cậu cảm thấy Trì Ngôn cố tình hỏi cậu, rõ ràng... rõ ràng Trì Ngôn chắc chắn biết cậu đang nghĩ gì.

Từ khi thích Trì Ngôn, cậu đã đọc một vài... tiểu thuyết đam mỹ, thấy các nhân vật chính yêu đương ngọt ngào, cậu cảm thấy rất ghen tị, thỉnh thoảng cũng không nhịn được mà tưởng tượng những tình tiết đó xảy ra với mình và Trì Ngôn.

Nếu là mình và Trì Ngôn thì sẽ thế nào nhỉ?

Tưởng tượng cảnh mình và người mình thích ở bên nhau, chỉ cần nghĩ thôi cũng đủ khiến Hề Nam cảm thấy hạnh phúc rồi.

Chỉ là đôi khi, hình như cậu tưởng tượng hơi quá đà, việc đầu tiên sau khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau chính là chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

Những gì dám làm hay không dám làm, Hề Nam đều có thể thực hiện trong mơ: Trì Ngôn bị cậu thế này thế kia... thế kia thế này... Trong mơ cái gì cũng có.

Cho đến vừa nãy, Trì Ngôn nói với cậu rằng hai người không thể tiến triển quá nhanh, hiện tại chỉ nên dừng lại ở giai đoạn hôn hít, ôm ấp đã khiến Hề Nam suýt khóc đến sáng. Những chuyện đã xảy ra trong mơ của cậu, Hề Nam chưa từng nghĩ đến.

Hề Nam xấu hổ, cậu ngây ngốc vùi mặt vào ngực Trì Ngôn, mãi đến khi hoàn hồn lại mới nhận ra hành động của mình lúc này là đang chiếm tiện nghi của Trì Ngôn.

Nhưng cũng không tính là chiếm tiện nghi nhỉ?

Dù sao Trì Ngôn cũng là bạn trai của cậu rồi...

Da Trì Ngôn trắng thật, lại còn rất mềm mại...

Không đúng, không nên nghĩ đến chuyện này, Trì Ngôn vẫn đang hỏi cậu, cậu vẫn chưa nghĩ ra cách trả lời..... Cả người Trì Ngôn cũng mềm mại...

Nói thẳng ra có phải quá phóng túng không? Trì Ngôn có nghĩ cậu là người không đứng đắn, suốt ngày nghĩ đến những chuyện lung tung không?

Trì Ngôn, đẹp trai, muốn sờ, còn muốn...

Không ổn rồi! Hề Nam! Sao mày lại ph óng đãng thế này! Hề Nam tự trách mình trong lòng, nhưng ngoài mặt lại kích động, nước mắt cứ thế rơi xuống.

"Anh thấy em lại biết rồi đấy."

Trì Ngôn cười lớn, anh không biết trong vòng nửa phút ngắn ngủi, trong lòng Hề Nam đã nghĩ đến bao nhiêu thứ, nhưng anh biết Hề Nam như thế này thật dễ bắt nạt.

Em không có... Cậu có, nhưng bây giờ cậu là đứa trẻ hư đang nói dối.

Hề Nam rất tủi thân, lại rất chột dạ.

Mặc dù miệng nói giữ khoảng cách, tiến triển chậm lại, nhưng sếp Trì, người lần đầu tiên yêu đương đã gặp được người yêu có vẻ ngoài ngây thơ, đáng yêu như vậy, hoàn toàn không thể kìm nén được mong muốn bắt nạt cậu.

Anh lau nước mắt cho Hề Nam một cách qua loa, kéo cậu lại ôm lấy mình. Chiều cao 1m85 của Trì Ngôn đã được coi là hình mẫu soái ca, nhưng Hề Nam còn cao hơn anh một chút, Trì Ngôn chỉ có thể hơi ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cậu.

Ánh mắt Hề Nam nhìn anh thật chân thành và nồng nhiệt, rõ ràng là bạn trai nhỏ của anh đang muốn hôn mà. Sếp Trì tự cho là mình đã đoán được suy nghĩ của bạn trai nhỏ, nói làm là làm, chủ động tiến lên trao cho bạn trai nhỏ một nụ hôn nồng cháy.

Có lẽ lần này đã quen hơn một chút, nước mắt của Hề Nam đã ngừng rơi, cậu không còn là Hề Nam động một tí là khóc khi hôn nữa..... Chủ yếu là vì cảm thấy quá mất mặt, quá kỳ lạ. Hề Nam nghĩ, cậu nhất định phải cố gắng kìm nén, bình tĩnh lại, hít thở sâu. Tập trung hôn Trì Ngôn, sẽ không còn thời gian để rơi nước mắt nữa.

Mỗi cái chạm, mỗi hơi thở của Trì Ngôn đều khiến tim cậu đập nhanh hơn, chỉ cần đứng đó thôi cũng đủ khiến cậu cảm thấy lý trí dần biến mất.

Ánh mắt hai người gặp lại nhau sau nụ hôn, trong mắt Hề Nam dường như có chút ý cười, cảm xúc của cậu trước mặt Trì Ngôn dường như ngày càng thẳng thắn hơn.

Trì Ngôn rất hài lòng, anh còn muốn đè Hề Nam xuống giường mà hôn. Bị đ è xuống hôn cũng được, Trì Ngôn lại bổ sung trong lòng.

-- Em/Anh ấy đang quyến rũ mình.

Đây là kết luận mà cả hai cùng nghĩ đến sau khi nhìn nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!