Hề Nam cảm thấy dạo này Trì Ngôn hình như lạnh nhạt với mình hơn rất nhiều, không biết có phải cậu ảo giác hay không, Trì Ngôn dường như còn lén lút gọi điện thoại với người khác sau lưng cậu, sau khi gọi điện thoại xong lại còn ra ngoài.
Hề Nam hơi tủi thân, hơi khó chịu, cậu mím môi giận dỗi Trì Ngôn. Điều khiến cậu càng ấm ức hơn là, Trì Ngôn rõ ràng biết cậu đang giận dỗi, nhưng lại làm như không thấy.
Anh Ngôn không còn yêu mình nữa sao?
Hề Nam ngồi xổm ở góc tường lặng lẽ rơi nước mắt.
Cậu nhớ lại nhất cử nhất động của Trì Ngôn gần đây, hình như anh không còn gần gũi với cậu như lúc mới yêu nữa. Trì Ngôn trước đây cũng rất thích vuốt v3, hôn cậu, nhưng dạo này lại có vẻ hơi né tránh sự đụng chạm của cậu.
Mới yêu nhau được vài ngày, sao Trì Ngôn đã thay lòng đổi dạ rồi... À, mai đúng là sinh nhật mười tám tuổi của cậu.
Có phải Trì Ngôn thấy kỹ thuật hôn của cậu không tốt, nên không muốn ở bên cậu nữa? Có phải Trì Ngôn đã quen người khác bên ngoài, phát hiện ra cậu chẳng có gì đáng để anh ấy thích?
Mặc dù sau khi hai người ở bên nhau, Trì Ngôn đã giới thiệu bạn bè của mình cho Hề Nam, bây giờ những bài đăng khoe ảnh tình cảm của Hề Nam trên vòng bạn bè đã có rất nhiều người like. Nhưng Hề Nam vẫn cảm thấy Trì Ngôn quá ưu tú, chỉ cần cậu lơ là một chút là Trì Ngôn sẽ biến mất khỏi tầm mắt cậu.
Anh ấy quá ưu tú, xung quanh anh ấy cũng có quá nhiều người ưu tú, Hề Nam cảm thấy vừa tủi thân vừa buồn bã, Trì Ngôn của cậu đến giờ vẫn chưa về tổ ấm của hai người.
Rõ ràng tối nay cũng không có lớp học thêm, vậy mà Trì Ngôn lại không nói cho cậu biết mình đi đâu mà đã ra ngoài rồi.
Hừ.
Đúng lúc Hề Nam vừa rút khăn giấy vừa lau nước mắt, Trì Ngôn vừa đi lấy hàng về đang ngồi xổm ở cửa, sau khi mở gói hàng và phi tang cái hộp nhỏ mới thở phào nhẹ nhõm.
Không còn cách nào khác, bạn trai nhỏ nhà anh... trưởng thành giống như một lời nguyền, càng đến gần ngày này thì em ấy càng...
Cứ như cún con vậy, mà chủ nhân nghiêm túc Trì Ngôn lại không thể lên Baidu tìm cách đưa cún con đi triệt sản.
Chỉ có thể hy sinh bản thân thôi, sếp Trì là người đàn ông sẵn sàng vứt bỏ sĩ diện vì tình yêu.
Anh đã tìm hiểu một số tài liệu nghiêm túc, cuối cùng mua về một vài thứ không biết có nghiêm túc hay không.
Nhưng sau khi cuồng nhiệt đặt hàng xong, Trì Ngôn mới nhận ra, Hề Nam chắc chắn sẽ không vui. Với tính chiếm hữu và hay ghen của Hề Nam, chắc đến con muỗi đậu lên người anh hút máu cậu cũng sẽ ghen.
Rồi lại chẳng nói gì, mặt mũi khó chịu, giả vờ như mình hoàn toàn không quan tâm.
Đáng yêu chết mất.
Vì vậy, không thể để cậu biết mình đã mua thêm thứ gì, nếu không dù có giải thích rõ ràng thì cũng sẽ bị vẻ mặt ấm ức của cậu làm cho mềm lòng, rồi đầu óc nóng lên lại đồng ý với yêu cầu kỳ quặc của cậu.
Thật là đau đầu.
Thực ra Trì Ngôn cũng không phải là không muốn, chỉ là phần cứng của Hề Nam quá ưu tú. Chuyện chưa biết luôn có chút đáng sợ, sau khi tìm hiểu thì Trì Ngôn lại... vẫn thấy sợ, đệt.
Tuy việc tặng bản thân mình cho bạn trai làm quà sinh nhật nghe có vẻ rất trơ trẽn, nhưng Trì Ngôn có thể tự tin mà nói, món quà Hề Nam muốn chắc chắn chỉ có mình anh mà thôi.
Thật tự luyến.
Cất đồ vào túi, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, Trì Ngôn vừa mở cửa đã thấy Hề Nam co ro ở một góc, cố tình để anh thấy dáng vẻ ấm ức sắp khóc của mình.
Lại làm trò gì đây?
Sếp Trì thắc mắc, anh đành phải lấy khăn giấy lau nước mắt cho cậu bạn trai nhỏ đang tủi thân, tiện thể hôn cậu một cái để an ủi, sau đó thản nhiên quay về phòng.
Cầm đạo cụ trong người, anh không thể để Hề Nam bám lấy mình, cứ bám lấy là sẽ chạm vào, mà chạm vào là em ấy sẽ phát hiện ra, woa, cái thứ nhỏ nhỏ trong túi là gì thế?
Rồi tên vô lại đó sẽ làm ra vẻ đáng thương, đến khi mình mềm lòng thấy em ấy tội nghiệp, thì em ấy đã cọ xát đến mức da anh sắp tróc ra rồi.
Còn làm cái này cái kia, dạo gần đây không biết học ở đâu ra cái kiểu gọi anh là cục cưng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!