Editor: Hướng Nhật Quỳ
Lâm Nguyên là điển hình của chủ nghĩa duy vật, nghe xong liền cau mày hỏi: "Mấy cái này là cái quái gì? Bây giờ cư dân mạng đều mê tín vậy hả?"
Lâm Tuyền ngờ ngợ hỏi: "Những chuyện trước kia là bên Lương Vũ Hành làm?"
Nếu không phải đang lái xe thì phòng chừng Lâm Nguyên đã cho đứa em họ ngu xuẩn của mình cái cốc đầu rồi: "Công ty của mấy người em làm trước kia chết rồi hả?"
Lâm Tuyền có chút tủi thân: "Vậy anh nói xem sao lại thế này?"
Lâm Nguyên trầm ngâm rồi đáp: "Hẳn… chỉ là trùng hợp thôi."
Chẳng biết Lâm Tuyền có tin anh ta nói là trùng hợp không, nhưng dù gì thì Lục Hoài Du cũng chẳng tin. Khi còn bé anh từng tình cờ thấy người ta làm phép, dù cái này không giống Lương Vũ Hành lắm nhưng đều là chuyện không khoa học, chắc chỉ thật là trùng hợp thôi…
Chẳng qua không biết gã ta làm sao làm được, Lục Hoài Du quyết định sau khi vào đoàn làm phim vẫn nên ít tiếp xúc với gã thì tốt hơn.
Sau khi Lục Hoài Du tham gia đoàn, ban đầu phải trì hoãn 2 ngày do cơn bão, nhưng đến nơi rồi thì lên tiếng chào hỏi với đạo diễn rồi lập tức được sắp xếp đi thay đồ trang điểm.
"Suối Cạn" là một bộ dân quốc nữ chính mạnh mẽ[1]. Câu chuyện kể về một gia tộc danh môn khuê tú sau khi bị suy tàn thì một mình gánh vác trọng trách, cuối cùng khiến gia đình hưng thịnh trở lại.
[1] Gốc là Đại nữ chủ []: ý chỉ nữ chính mạnh mẽ, độc lập, kiên cường, thành công và có thể nói là đầy quiền lực.
Ngay cả đất diễn của nam chính Bách An trong đó cũng không nhiều, thậm chí đất diễn bạn của nam chính này còn ít hơn. Có điều dù đất diễn không nhiều, nhưng ở đây anh ta rất có sức ảnh hưởng nên chẳng ai dám thất lễ.
Quần áo và kiểu tóc thời dân quốc cũng đơn giản. Vả lại da dẻ của Lục Hoài Du lại tốt nên rất nhanh đã trang điểm xong.
Thời điểm anh đi ra, vừa khéo đạo diễn Nguỵ trong sân đang nghỉ ngơi nên quan sát một phen rồi nói: "Không tệ, là dáng vẻ của An Thước."
Lời này lúc chụp tuyên truyền đạo diễn Ngụy cũng đã nói một lần, mặc dù là lời khen nhưng Lục Hoài Du lại nghe ra hàm ý thương tiếc từ bên trong.
Trong phim An Thước là một người có chỉ số IQ cao, là quý công tử không ăn khói lửa nhân gian, hình tượng của anh đương nhiên không thành vấn đề.
Cũng chính vì hình tượng quá sát nên đạo diễn Ngụy mới càng thêm thương tiếc. Dù gì Lục Hoài Du cũng chỉ có hai tác phẩm truyền hình là ông từng xem qua, nói mặt liệt cũng là đang khen anh.
Sở dĩ để Lục Hoài Du làm nam hai vì đó là lựa chọn sau khi cân nhắc mọi phương diện. Diễn xuất của Bách An và nữ chính Hạ Doanh Nguyệt đều chẳng thể chê vào đâu, nhưng bàn về mức độ chủ đề và sức kêu gọi thì cộng lại cũng không bằng một Lục Hoài Du. Ông không thanh cao đến mức một lòng chỉ muốn làm phim hay mà không suy xét đến những người khác. Vì sức hút của phim, ông sẵn sàng làm một ít thỏa hiệp của những phương diện khác.
Lục Hoài Du diễn vai An Thước, ít nhất hình tượng phải sát, cùng lắm thì đến lúc quay lại ra chỉ bảo cậu ấy. Dù sao sự chuyên nghiệp của Lục Hoài Du cũng đâu thua kém cái diễn xuất dở của cậu ấy, không phải lo cậu ấy mắc bệnh ngôi sao[2].
[2] Gốc là Đùa nghịch đại bài []: Ý chỉ những ngôi sao lớn tự cho mình là quan trọng, khinh thường người khác.
Mọi người trơ mắt nhìn ánh mắt của đạo diện Ngụy từ thương tiếc trở nên đắc ý, tiếp tục dặn dò Lục Hoài Du: "Lát nữa quay cảnh cậu và Bách An đến nhà nữ chính làm khách, cậu đến bên cạnh nghỉ ngơi trước một lát đi, chuẩn bị cảm xúc."
Lời của đạo diễn Ngụy chính là mấy cảnh khác sẽ phải quay trước, Lục Hoài Du gật đầu một cái rồi đi tới ngồi lên ghế Lâm Tuyền đã chuẩn bị xong, bắt đầu xem kịch bản.
Cảnh phim này lời thoại của anh không nhiều, trí nhớ của anh lại tốt nên thuộc lâu rồi, xem qua một lần nữa sẽ không sai.
Lục Hoài Du ở bên này vừa ngồi xuống xem chưa được mấy đoạn thì bên kia đã bắt đầu quay. Chẳng biết Lâm Tuyền chọn vị trí thế nào, mà từ chỗ của Lục Hoài Du, ngẩng đầu lên một cái là có thể thấy được cảnh đang quay.
Cảnh quay này người mẹ điên của nữ chính đang hát hí khúc ở nhà, Lục Hoài Du xem hai lần thì không dám nhìn thẳng rồi dời tầm mắt.
Mọi người đều nói cư dân mạng nhiều drama queen, nhưng theo anh nghĩ, ma quỷ mới thật sự nhiều drama queen, hơn nữa họ đều thích tụ tập ở phim trường. Diễn viên trong sân chỉ cần phất tay áo thụng[3] một chút thì trong mắt Lục Hoài Du đã có đủ loại đạo cụ bay đầy trời rồi, trong đó bị ném cao nhất phải kể đến cái lưỡi của con ma bị treo cổ, chẳng những cao mà chảy nước miếng kia kìa!
[3] Tay áo thụng là một trong những kĩ năng biểu diễn của tuồng cổ Trung Quốc, dùng ống tay áo thụng biểu diễn những động tác phản ánh tâm trạng nhân vật.
Khóe miệng Lục Hoài Du giật giật, cố gắng quên đi hình ảnh vừa nhìn thấy trong đầu.
Lâm Nguyên bên cạnh trông thấy cảnh này bèn an ủi: "Cậu không cần căng thẳng. Tính tình đạo diễn Ngụy nhiều lắm chỉ hung dữ lúc mắng người thôi, thật ra là một người rất tốt."
"…Tôi đâu có căng thẳng." Lục Hoài Du lắc đầu. Cảnh tượng như này anh đã sớm gặp nhiều rồi, lát nữa chỉ cần anh nhẫn nhịn không cười và ánh mắt không hỗn loạn là ổn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!