Chương 46: Chap 44

Jungkook liếc liếc Taehyung đang nằm gối đầu lên đùi mình. Hôm nay là cuối tuần nên hắn không tới công ty, sáng dậy xong lại lười biếng nằm ườn ra đấy xem TV tới tận trưa.

"Anh, cuối tuần sau đi họp lớp cũ đó ."

"Ờ, thì sao ?"

"Thì đi chứ sao, còn hỏi."

Taehyung lắc đầu, "Tao có thân với ai trong cái lớp đấy đâu, đến cũng chỉ tốn thời gian."

Giờ nhớ lại thì đúng thật là hắn chả tiếp xúc với ai bao giờ, ở trong lớp có nói thì cũng chỉ nói chuyện với mỗi mình em. Mà Jungkook thì được Taehyung bảo bọc quá thành thử ra em cũng không hoà đồng được với lớp, giờ đi họp lớp thì hoá ra cả hai ngồi một xó nhìn nhau hả ? Nhưng nghĩ lại không đi thì không được, dù sao cũng là thành viên trong một tập thể. Không muốn gặp bè bạn thì ít nhất cũng phải thăm thầy thăm cô.

Cái đó là biết ơn, không đi thì sẽ vô cùng thất lễ.

"Thiết nghĩ mình vẫn nên đi Tae à, dù sao cũng nên gặp lại thầy cô cũ."

"Mày đi một mình à ?"

"Thì anh có đi đâu, chả đi một mình. À không, đi với Jongwo. "

"Họp cả khối mà đương nhiên Jongwo chắc chắn sẽ đi, ít nhất thì cậu ấy cũng không tự cô lập bản thân với mọi người."

"Chắc chưa, ai bảo tao không đi ?"

Jungkook híp mắt cười, em biết ngay thể nào Taehyung chả nổi đoá mỗi lần em nhắc tới Jongwo. Thế nên em mới cố tình nhắc tên cậu để kích động hắn đi cùng mình.

"À Jungkook này, có một chuyện mà tao đã dự định từ lâu nhưng giờ mới có thể thực hiện được."

Jungkook nghiêng đầu khi Taehyung đã trở nên nghiêm túc hơn với câu chuyện mình chuẩn bị nói ra, "Ngày mai tao đi xăm, thế nào ?"

"Xăm á ?"

"Ờ.", em nghĩ ngợi điều gì đó, nói tiếp, "Đã thông qua phụ huynh bên nội rồi ."

"Xăm gì, xăm ở đâu ?"

"Cánh tay trái."

Jungkook cau mày, "Sắp đi họp lớp rồi, anh định xăm xong thành giang hồ tới đó à ?"

"Hẹn trước với bên xăm hình rồi, giờ không thể huỷ hẹn được."

"Thế tuỳ anh vậy ."

Từ trước đến nay Jungkook luôn luôn ủng hộ những việc mà Taehyung làm. Cho dù có liều lĩnh hay thế nào đi chăng nữa em cũng vẫn luôn cổ vũ hắn hết mình mà không chút lăn tăn. Ngay cả chuyện đi xăm cũng vậy. Hắn hôm trước đột ngột thông báo, hôm sau liền đi luôn, em cũng không ý kiến gì. 

Những người mang trong mình lối sống cổ hủ vẫn thường luôn nghĩ rằng xăm hình trông rất xấu, nhìn trông rất du côn. Họ cho rằng xăm hình chỉ để thể hiện bản lĩnh hoặc để thể hiện một mục đích khoe mẽ bản thân gì đó, đại khái là như vậy. Nhưng đương nhiên, mỗi người một suy nghĩ, mỗi người một cá tính. Không ai giống ai được và Taehyung cũng chỉ giống như bao người khác mà thôi ! 

Hắn được phép làm những gì mình muốn, những gì mình thích mà người khác nhìn vào chỉ có thể đánh giá một cách qua loa chứ không thể ép hắn thay đổi suy nghĩ của bản thân. Taehyung hoàn toàn có quyền làm những điều ấy, miễn sao hắn cảm thấy vui là được rồi .

Hôm sau Taehyung đã nghỉ cả một buổi sáng đi làm chỉ để đi xăm. Jungkook ngồi ở nhà chờ hắn về cũng không yên. Em nghe nói xăm rất đau, Jungkook chỉ sợ Taehyung không may xăm vào mấy chỗ hiểm thì lại... Em cứ bồn chồn cả nửa ngày trời hết ra rồi vào, đứng lên rồi lại ngồi xuống, tới giữa trưa thì hắn ôm cánh tay chi chít hình xăm trở về.

"Sao rồi, anh có đau lắm không ? Sao tay đỏ hết lên thế này ?", Jungkook lo lắng nhìn cánh tay phải giờ đây đã chi chít những hình xăm của Taehyung. Thấy nó đỏ lên em cũng không dám động tay động chân sờ vào.

"Bình thường thôi .", Hắn trấn an em khi mà em đã lo lắng cho hắn đến nín thở.

"Có thật không, em sờ vào được không ?"

Taehyung gật gật, chỉ cần đợi có mỗi thế Jungkook run run sờ lên những hình xăm trên cánh tay hắn. Cánh tay trắng trẻo ấy giờ nhìn chi chít nét vẽ cũng không khiến hắn trở nên hư hỏng mà nhìn còn thập phần quyến rũ lẫn khoẻ khoắn. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!