Hôm nay Jungkookie giận Taehyung ! Lý do thì vô cùng nghiêm trọng đấy!!!
Hắn trong lúc xem phim chả hiểu đói bụng hay buồn miệng mà đã ăn hết hộp bánh quy dâu của em đã vậy hắn còn không thèm xin lỗi lấy một câu, không thèm hó hé lấy nửa lời gì với em về vụ hộp bánh. Đợi em giãy lên mè nheo mới bắt đầu nói lại.
"Sao anh ăn bánh của em ?", Jungkook gào lên, tay cầm hộp bánh trống trơn chỉ còn lại chút vụn dưới đáy.
"Be bé cái mồm thôi không viêm họng bây giờ."
"Em không bé, anh ăn hết bánh của em rồi ."
"Em không biết đâu, anh mua cho em hai hộp khác đi."
Taehyung liếc Jungkook một cái, mặt vẫn chẳng thay đổi cảm xúc dửng dưng nói.
"Mày là lợn chắc mà ăn hai hộp bánh ?"
"Anh đã ăn hết bánh của em còn gọi em là lợn ? "
"Anh quá đáng vừa thôi, được rồi đã thế thì anh đừng có nhìn mặt em nữa . Cạch mặt nhau đi, em bo xì anh."
Jungkook giận dữ đùng đùng bỏ lên phòng.
"Làm như tao thèm nhìn mặt mày lắm ấy."
Taehyung xì một cái rõ dài rồi tiếp tục xem phim như chưa có chuyện gì xảy ra bởi vì hắn biết Jungkook không thể nào thiếu hơi hắn quá nửa ngày trời đâu. Mọi lần giận dỗi toàn là em nũng nịu với hắn trước để làm hoà chứ hắn chả bao giờ phải tốn công tốn sức dỗ dành. Hoặc có thể là chưa kịp dỗ chắc em cũng tự nhận thức được rằng nếu em dỗi hắn thì sẽ không có ai xoa lưng cho ngủ nên mới chủ động làm hoà trước.
Xem gần hết bộ phim thì y như rằng Jungkook từ trên lầu đi xuống nhưng không phải nhào vào người hắn như mọi lần mà vào bếp nấu mì cay ăn. Hắn chúa ghét em ăn mì cay, thứ nhất là em không ăn được đồ cay, thứ hai là nó nóng mà da của em thì rất nhạy cảm, chắc chắn sẽ nổi mụn. Có lẽ Jungkookie đang cố tình chọc tức hắn đây mà !
"Động vào gói mì coi chừng có đứa ăn đòn.", Taehyung bâng quơ đe doạ, mắt vẫn chăm chú xem TV.
Jungkook nghe thì nghe thấy rồi nhưng em không thèm để ý, vẫn cố kiễng chân với lấy gói mì trên tủ. Hắn quay qua thấy vậy liền nhíu chặt mày không hài lòng. Em bắt đầu bóc mì...
"Chuẩn bị có đứa ăn đòn thật này !"
Jungkook nghiến răng cố đổ mì ra bát.
"E hèm."
"Anh quá đáng, ăn hết hộp bánh của em còn không cho em ăn mì.", Em giậm chân, nhìn hắn với ánh mắt đầy giận dỗi.
"Trong tủ lạnh có trái cây tao gọt sẵn rồi mày không ăn, mày còn lôi mì ra ăn làm gì ?"
"Thế sao trong tủ đầy đồ ăn anh không ăn anh ăn bánh của em làm gì ?"
"Rồi mai tao lại mua cho hộp khác là được chứ gì ? Nhiễu vãi."
"Không, em thèm bây giờ. Anh đi mua luôn đi."
"Đừng có cái kiểu nhõng nhẽo đấy với tao."
Jungkook nổi cáu, bóc hết gia vị ra đổ vào bát mì rồi đổ nước sôi, cả quá trình hắn chỉ biết tròn mắt nhìn em. Thật hết nói nổi, hình như em càng ngày càng bướng bỉnh thì phải. Làm xong Jungkook bắt đầu cầm đũa gắp mì ăn nhưng mà nó cay quá mà trình độ ăn cay của em thì cũng chỉ có giới hạn thôi...
"Cay thế không biết .", nói xong lại cầm ly nước lên uống lấy uống để như chết khát vậy.
"Tao đã bảo không cho ăn rồi cơ mà, mày không nghe tao đúng không ? Rồi mai mặt mọc đầy mụn ấy, có biết sợ không ? Mày xem cái mồm mày nó sưng vù lên rồi kia kìa."
Hắn đặt bịch sữa lạnh xuống bàn rồi đẩy tới cho em, "Uống."
Jungkook nhìn hắn với vẻ không muốn nhưng vì miệng sắp thổi được ra lửa luôn rồi nên vẫn cầm lấy bịch sữa uống cho bằng hết, tại cay quá chứ bộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!