Chương 15: Chap 14

"Cậu muốn đi ăn kem không ? Tớ đưa cậu đi nhé ?"

"Ừm..."

"Tớ nhớ cậu thích ăn kem dâu lắm này !"

Jungkook bỗng nhìn Jongwo với vẻ đầy ái ngại. Thời điểm hiện tại cảm xúc của em đang vô cùng nhạy cảm thế nên những tác động xung quanh bên ngoài dù nhỏ nhất đều khiến em rất để ý, "Cậu có vẻ quan tâm tớ lắm nhỉ ?"

"Thì chúng ta là bạn bè mà, quan tâm nhau một chút cũng trở thành một vấn đề nghiêm trọng sao ?"

Jongwo cười hì hì tỏ ra thân thiết khoác vai Jungkook như mọi lần cậu vẫn thường hay làm một cách tự nhiên. Nhưng bây giờ em cảm thấy không còn thoải mái như trước nữa. Không biết có phải vì tâm trạng em đang tiêu cực không hay là vì em đang lén Taehyung đi chơi với Jongwo. Cái người mà hắn luôn cho đó là tình địch của mình và luôn cảnh cáo em phải tránh xa cậu. Thế nên em mới có cảm giác tội lỗi phải không?

Jungkook không biết bây giờ Taehyung đã về nhà hay chưa...

Suốt cả buổi đi chơi cũng chỉ có một mình Jongwo là cười cười nói nói còn Jungkook thì lúc nào cũng trong trạng thái im lặng đầy căng thẳng. Hỏi tới thì mới ậm ừ trả lời lại, còn không thì thôi. Mọi ngày em hoạt bát bao nhiêu thì bây giờ lại yên ắng bấy nhiêu...

"Tớ đưa cậu về nhà..."

"Không cần đâu, tớ sẽ tự về."

Jungwo đút hai tay vào túi quần, cậu biết em đang nghĩ gì. Kể cả em không nói thì khuôn mặt em cũng giống như đang tiết lộ hết rồi. Cậu cúi người hỏi Jungkook.

"Cậu thật sự hài lòng về mối quan hệ hiện tại của cậu và Taehyung ? "

"Ý tớ là, cậu không sao chứ ?"

"Đúng, tớ hoàn toàn chấp nhận."

Jungkook kiên định nhìn Jongwo điều này chính là điều mà em luôn luôn chắc chắn và sẽ không bao giờ em cảm thấy hối hận khi quyết định dành trọn tình cảm của mình cho Taehyung. 

Hắn tốt thế nào cũng chỉ có em mới biết. Hắn xấu xa thế nào thì cũng chỉ có mình em biết và hắn thương yêu em thế nào cũng chỉ có một mình em biết mà thôi ! 

Jungkook không cần người ngoài cũng sẽ cảm nhận được Taehyung yêu em nhiều như nào. Đó là điều không cần thiết. Đôi khi chỉ cần hai người biết là quá đủ rồi, tình yêu cũng chỉ giản đơn như vậy !

"Ngay kể cả khi hắn ta không bao giờ ngọt ngào với cậu ? "

"Cậu chưa từng thấy tủi thân về Taehyung ?"

"Nó có quan trọng sao ? "

"Taehyung thì vẫn là Taehyung và tớ vẫn sẽ yêu Taehyung như thế thôi. "

"Tớ chẳng tủi thân gì hết cả, cậu biết Taehyung khô khan với tớ à? Cậu trốn trong tủ quần áo nhà chúng tớ hay sao mà biết rõ vậy ?"

" Jongwo, tớ không biết cậu nói những lời này là có ý gì nhưng cậu đang có ý xấu với Taehyung và đương nhiên tớ không thích một chút nào cả !"

Jungkook mím môi, "Cậu biết không, tớ có thể không cần bạn bè nhưng tớ không thể không có Taehyung. "

" Anh ấy là tất cả của tớ."

Jongwo không nói gì thêm nữa chỉ im lặng đi cùng Jungkook cả dọc đường về nhà. Có lẽ tâm trạng em đang rất tệ thế nên đối với cậu mới nghiêm túc như thế. Tốt hơn hết cậu sẽ để cho em một khoảng thời gian bình tĩnh lại vậy. Dù sao thì giờ có nói gì đi chăng nữa thì Jungkook cũng sẽ không bao giờ chịu nghe.

"Tớ đã nói không cần cậu đưa về nhà cơ mà ?"

"Đường này là đường tắt về nhà tớ. Với lại tớ không yên tâm khi cậu về một mình."

"Tớ không phải trẻ con, tớ không cần."

Đây chỉ là một cái cớ, hay thật sự là đường tắt về nhà Jongwo ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!