Chương 14: (Vô Đề)

CHAP 14 

Tào Gia Lương mặt mũi tối sầm kéo Lâm Khê về chỗ, không quen xin lỗi Đàm Yên.

"Xin lỗi cô Đàm, cậu ấy uống say quá."

Tuy là xin lỗi nhưng ngữ khí thì không có chút thành khẩn nào.

Nếu Lâm Khê không có ở đây, anh ta nhất định không xin lỗi!

Không sao.

Đàm Yên đẩy đẩy Khúc Đức Kinh đang nằm gục mặt xuống bàn. Anh ta miễn cưỡng ừm vài tiếng trong vô thức rồi lại bất tỉnh.

Say rồi, hơn nữa lại còn say đến bất tỉnh nhân sự. 

"Tôi xin lỗi Đàm tiểu thư, tôi đã chuốc say bạn của cô". Lâm Khê nói

"Tôi sẽ lái xe đưa anh ta về sau."

Cậu quên đi.

Tào Gia Lượng đen mặt nói.

"Cậu? Cậu định lái xe sau khi đã uống say thế này sao? Để lát nữa tôi đưa anh ta về."

Lâm Khê mở to mắt, mê ly nhìn anh ta.

Đàm Yên cảm thấy vừa rồi Lâm Khê đến gần cô như vậy khiến cô cảm thấy rất khó chịu

------- hình như mùi rượu đã làm cô say rồi. (Là say rượu, hay là say người.....)

Cô đứng dậy: Tôi đi vệ sinh.

Hôm nay thái độ của Bàng Quân Đạt đối với cô rất kỳ lạ, chắc là do Tào Gia Lương đã nói gì đó với anh ta

--- nhưng không quan trọng, cô cũng không trông chờ việc họ có thái độ tốt với cô.

Quãng đường đời phía trước, mỗi người sẽ có một lối đi riêng. Sau này, cô có làm gì đi chăng nữa thì cũng không có quan hệ với bọn họ.

Rào rào.

Đàm Yên vốc một vốc nước lạnh lên mặt, bình tĩnh rửa mặt.

Chì kẻ mày đã bị nước cuốn trôi, chỉ là cô quên mang theo bút kẻ lông mày.

Nhưng không thành vấn đề. Vốn là lông mày của cô khá nhạt nhưng cũng không tồi, nhìn sơ qua thì không có gì khác biệt.

Cô đứng trước máy sấy, hong khô tay, đột nhiên có một bóng hình phản chiếu trong gương.

Là Lâm Khê.

Anh ta vẫn còn say, mơ hồ đứng dựa vào cửa nhìn Đàm Yên.

Đàm Yên nói:

"Lâm tiên sinh, đây là nhà vệ sinh nữ, anh đi nhầm rồi."

Tôi tới tìm cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!