Chương 14: Ai từng vì người mà đau lòng

Trong đại viện Đường Môn ở Thành Vọng Xuyên, Tô Ngọc ngồi trước bàn ăn mặt ủ mày chau.

Đường Hiên thử đẩy một đĩa móng heo tới trước mặt hắn. Đại Hùng thích ăn cái này nhất.

Ai ngờ Tô Ngọc dường như không để ý đến, tiếp tục miếng có miếng không, dùng đũa lùa cơm vào miệng.

"Tô Ngọc." Đường Hiên đập đũa xuống bàn.

"Hả?" Tô Ngọc hoàn hồn: "Làm sao vậy?"

"Ngươi đang nghĩ gì vậy hả?" Đường Hiên trừng mắt nhìn hắn, đồ ăn đã nguội cả rồi.

"Mấy ngày nay ta nghe nói, các môn phái kết hợp vây diệt Trình thiếu hiệp phải không?" Tô Ngọc dè dặt hỏi.

"Đúng vậy." Trong lòng Đường Hiên không vui. Đại Hùng dám nghĩ tới người khác khi ăn cơm cùng mình!

"Sao lại làm như vậy?" Tô Ngọc lo lắng buông đũa xuống: "Trình thiếu hiệp không phải là người xấu."

"Giết nhiều người như vậy còn không phải người xấu?" Đường Hiên cơn tức đầy bụng.

"Nói không chừng là hiểu lầm." Tô Ngọc nói giúp cho Trình Mộc Phong: "Nói không chừng hắn bị người ta uy hiếp, hoặc là bị người ta lợi dụng…"

" Ngươi quan tâm hắn đến thế cơ à?" Đường Hiên mất hết hứng ăn.

"Ừ." Tô Ngọc gật đầu, thành thật nói: "Tiểu Hử và hắn đều là người tốt."

Đường Hiên "Hừ" Một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

"Bọn họ thật sự là người tốt." Tô Ngọc nhỏ giọng nhấn mạnh.

"Không phải!" Đường Hiên cực kỳ ấu trĩ phản bác

"Phải!" Tô Ngọc càng ấu trĩ  hơn, tiếp tục nhấn mạnh.

Đường Hiên hết chỗ nói, xoay người bỏ đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa, vẫn nghe được tiếng lẩm bẩm của Tô Ngọc: "Bọn họ  là người tốt!"

Đại Hùng thành công chọc Lục thiếu gia Đường gia tức đến choáng váng. Đều là người tốt, vậy ta là người xấu à?!

Từ lúc đó cho đến mấy ngày sau, Đường Hiên đều không đến tiểu viện của Tô Ngọc nữa. Vốn nghĩ Đại Hùng nhất định sẽ đến xin lỗi  mình, ai ngờ ba ngày liên tục vẫn không thấy hắn đến đây, phái người lén lút nhìn trộm, Đại Hùng lúc cần ăn thì vẫn ăn, lúc cần ngủ thì vẫn ngủ như thường, tâm tình hình như chẳng bị ảnh hưởng chút nào hết.

Vì thế Đường Tiểu Lục càng tức giận, cả ngày mặt lầm lì loanh quanh nhà, nhìn cái gì cũng không thấy vừa mắt.

"Ai quét sân đây?" Đường Hiên gầm thét: "Chưa quét sạch sẽ."

"Ai giặt quần áo đây? Sao lại nhăn nhúm thế này?!"

"Ai nấu cơm đây? Quá mặn!"

"Nước rửa mặt quá nóng."

"Nước tắm quá lạnh."

"Chăn quá dầy."

"Gối đầu quá cao."

"…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!