Phiên ngoại 7.4: Thế giới song song
Chuyển ngữ: Méo
Chỉnh sửa: Diên
Trừ việc ngồi cùng bàn với Trì Mục thì cuộc sống vườn trường của Lạc Ngu không khác biệt quá lớn với trước kia.
Mới là lạ.
Trì Mục đang ngồi bên cạnh chính là thay đổi lớn nhất trong cuộc sống của Lạc Ngu, đến nỗi xuất hiện hàng loạt ảnh hưởng tiếp sau.
Trước đây Lạc Ngu đều ngồi trong góc nơi mà giáo viên không để ý lắm, tiết học nào thích thì nghe, không thích thì ngủ, thành tích không tính là nổi trội, nhưng có khoa học tự nhiên gánh nên không xem như quá kém, ngày tháng trôi qua cũng coi như dễ chịu.
Nhưng sau khi Trì Mục ngồi bên cạnh thì chẳng dễ chịu tẹo nào.
Trước tiên nói đến việc Trì Mục không cho cậu ngủ trong giờ học, cậu mệt chỉ muốn ngủ, Trì Mục liền sờ mó cậu. Lạc Ngu muốn nổi cáu, Trì Mục bèn ngoan ngoãn chịu đựng, Lạc Ngu thấy hắn như vậy thì bực tức cũng không có chỗ xả nữa.
Thêm vào đó, Trì Mục là học sinh mũi nhọn, kiểu mà tự mang ánh sáng chói lóa, giáo viên có việc hay không đều thích tìm hắn trả lời câu hỏi, ánh mắt liên tục đáp xuống chỗ bọn họ, làm cho hành động lén lút của Lạc Ngu bại lộ hoàn toàn trong tầm mắt của giáo viên.
Khó chịu hơn là còn có một số giáo viên thích hỏi kiểu vòng vo, sẽ gọi Lạc Ngu đứng dậy trả lời trước, Lạc Ngu không trả lời được, bèn bảo bạn cùng bàn đứng dậy trả lời.
Lạc Ngu chỉ có thể chửi đờ mờ với việc này, khi ở nhà oán thán, Kiều nữ sĩ không chỉ không đồng cảm cậu, còn nói giáo viên sắp xếp rất tốt.
Lạc Ngu đang uống canh, nhìn Kiều nữ sĩ vui mừng hớn hở, bĩu môi nói:
"Mẹ là mẹ ruột của con đấy, sao mà cười vui thế?"
Kiều Uyển Dung:
"Con tiến bộ là chuyện tốt, mẹ đương nhiên vui mừng. Bạn cùng bàn của con thành tích đã tốt thế thì con học theo người ta nhiều vào, nếu là bạn bè, cũng có thể gọi đến nhà mình ăn cơm."
Lạc Ngu trợn mắt:
"Quỷ mới gọi hắn đến."
Cậu dám cá chắc chắn Trì Mục đang nhìn chòng chọc mông cậu kia kìa, bảo hắn đến nhà cậu, mơ đi.
Hôm nay là chủ nhật, tối có tiết tự học, buổi chiều có thể tự do sắp xếp thời gian. Lạc Ngu ra ngoài, hôm nay cậu có hẹn đánh nhau.
Tiết tự học buổi tối tối qua, Lạc Ngu cùng Đinh Duệ Tư xuống tầng dưới trả sách cho bạn gái cũ của Đinh Duệ Tư, tình cờ gặp Thịnh Kiền trong nhà vệ sinh.
Thằng Thịnh Kiền này hèn vô đối, nhìn thấy Lạc Ngu liền giễu cợt đôi câu, như thể không chửi Lạc Ngu vài câu thì sẽ khó chịu, lôi chuyện Lạc Ngu bị thương lúc trước ra chế nhạo, Lạc Ngu dùng tin tức tố cảnh cáo gã ngay tại chỗ.
Nhưng cậu không đánh nhau, dù sao cũng đang trong nhà vệ sinh của trường, không dám chắc khi nào giáo viên sẽ tới.
Tuy rằng con người Lạc Ngu hay gây sự nhưng biết chọn thời điểm, chuyện có thể giải quyết bằng tin tức tố thì sẽ cố hết sức không động thủ, nếu phải động thủ thì cố gắng đánh ở ngoài trường. Lạc Ngu không muốn bị tóm ngay tại trận, bị ghi lỗi trong học bạ.
Cậu hẹn Thịnh Kiền ở sân bóng rổ nhỏ, đến giờ hẹn, Thịnh Kiền vẫn chưa đến.
Trên sân bóng rổ nhỏ có vài học sinh cấp 2 đang chơi bóng rổ, bóng bay về phía Lạc Ngu, cậu một tay bắt bóng, xoay bóng.
Khi cậu vào một quả ba điểm, Thịnh Kiền đến.
Lạc Ngu ném bóng cho nhóm em trai nhỏ, ra hiệu họ rời đi.
Thịnh Kiền:
"Trông có vẻ hào hứng nhỉ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!