Chương 37: (Vô Đề)

Lúc Lạc Ngu quay lại lớp, chạm phải ánh mắt u oán của cán sự thể dục.

Cán sự thể dục một mét tám mấy, làn da ngăm đen, không che giấu được khí chất thô kệch.

Giờ phút này cậu ta giống như một cô vợ bị vất bỏ, ánh mắt nhìn Lạc Ngu như kiểu muốn nói còn ưu sầu, làm cho cậu không nhìn nổi.

Cán sự thể dục sâu kín thở dài:

"Anh Ngu, cậu làm tôi tìm mãi."

Đinh Duệ Tư thở dài theo:

"Anh Ngu, ông làm tôi chờ mãi."

Trán Lạc Ngu nổi gân xanh:

"Liên quan cái rắm đến ông."

Đinh Duệ Tư:

"Ê ê liên quan đến tôi chứ, tôi cũng tìm mãi, Trì Mục cũng đi tìm ông, kết quả thì hay rồi, hai người các ông biến mất luôn, làm gì thế?"

Lạc Ngu đáp lại hàm hồ: Không có việc gì.

Chuyện gì Lạc Ngu chưa kịp bịa xong, rốt cuộc có chuyện gì có thể làm cho cậu và Trì Mục cùng nhau biến mất một tiết?

Lạc Ngu lấy chìa khóa ra, vứt cho cán sự thể dục.

Lạc Ngu:

"Tôi chưa kịp vào nên không kiểm kê số lượng, nếu cậu lo thì đi kiểm tra lại đi."

Cán sự thể dục: Ok.

Cán sự thể dục bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, nhích đến cạnh Lạc Ngu:

"Tôi nói này anh Ngu, lúc cậu đến trong cửa có tiếng gì không?"

Ai cũng thích hóng chuyện, nhất là loại drama kinh động vườn trường này.

Đinh Duệ Tư cũng nhích lại gần, tò mò:

"Đúng đó, ông thấy gì nghe thấy gì không? Hay là ngửi thấy cái gì không?"

Đinh Duệ Tư và cán sự thể dục không cảm thấy Lạc Ngu có khả năng ngửi thấy mùi gì không thoải mái nên mới đi, bởi vì đối với Alpha, tuy rằng Omega ph4t tình sẽ ảnh hưởng đến họ, nhưng với mức độ mùi ở nhà kho thiết bị thì cùng lắm là làm cho Alpha không thoải mái, có phản ứng, không đến mức cần một tiết để bình tĩnh lại..

Lạc Ngu liếc nhìn họ:

"Lúc tôi đến cửa đóng, bên trong vẫn chưa xong."

Đinh Duệ Tư và cán sự thể dục nhìn nhau cười:

"Ồ quao, chậc chậc, sau đó thì sao sau đó thì sao?"

Lạc Ngu lười nhác ngồi lên ghế:

"Không có sau đó, tôi bỏ đi luôn."

Đinh Duệ Tư và cán sự thể dục thất vọng ồ lên, mất mát không hóng hớt được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!