Đinh Duệ Tư vừa nói vậy, Thang Nguyệt thiếu chút nữa nôn ra máu.
Cô vội vàng giải thích:
"Không phải, tôi chưa nói gì, chính miệng Đinh Duệ Tư nói!"
Đinh Duệ Tư vội phản bác:
"Đừng hòng đổ oan cho tôi! Tôi trong sáng nhường này, rõ ràng là cậu nói như vậy, chẳng lẽ cậu không thừa nhận à?"
Thang Nguyệt:
"Nhưng cậu không nên nói cho tôi biết là hai người họ thân thiết vì một Omega phát tình!"
Tầm mắt của Lạc Ngu và Trì Mục từ người Đinh Duệ Tư chuyển qua người Thang Nguyệt, lại từ người Thang Nguyệt chuyển về người Đinh Duệ Tư.
Đinh Duệ Tư bất lực:
"Tôi cũng không biết tư tưởng của cậu xấu xa như vậy, bởi vì Trì Mục giúp anh Ngu nên mới thân thiết hơn, chẳng liên quan gì đến Omega."
Lạc Ngu cong khóe môi:
"Tôi còn tưởng gì, ra là chuyện này à. Tôi và Trì Mục cộng lại cũng không ra được người thứ ba đâu."
Đinh Duệ Tư đứng bên cạnh chống nạnh:
"Đúng đó đúng đó, đầu óc đen tối."
Biểu tình khi Trì Mục nhìn Thang Nguyệt âm trầm:
"Hóa ra trong lòng cậu tôi là như vậy?"
Thang Nguyệt vội vàng lắc đầu, biểu tình hơi đờ đẫn:
"Tôi tuyệt đối không nghĩ cậu như vậy, cho dù cậu chơi với Lạc Ngu cũng không thể 3p."
Thang Nguyệt nói xong như thể bị lời mình nói làm cho choáng váng, muốn chữa cháy rồi lại sợ nói nhiều sai nhiều.
Lạc Ngu thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm sặc, biểu tình của Trì Mục lại dịu đi không ít.
Đinh Duệ Tư:
"Cậu nghĩ cái gì thế, cho dù tôi và cậu muốn, anh Ngu cũng không thể làm với Trì Mục có được hay không?"
Đối với câu này, Lạc Ngu duy trì trầm mặc.
Thang Nguyệt:
"Cậu câm miệng! Tóm lại lão đại tôi không có suy nghĩ đó!"
Cô buồn bực, thấy Đinh Duệ Tư vẫn đứng bên cạnh cười trộm, vèo qua muốn đánh người.
Đinh Duệ Tư vụt chạy một vòng quanh Lạc Ngu.
Thang Nguyệt tức điên đuổi theo:
"Đinh Duệ Tư! Cậu có bản lĩnh thì đừng chạy!"
Đinh Duệ Tư:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!