Chương 2: (Vô Đề)

Kiều Uyển Dung ngồi ở bên giường Lạc Ngu, lời nói của bác sĩ vẫn quanh quẩn bên tai.

"Nếu đã trưởng thành, như vậy kết hợp nhiệt sẽ đến, nên đến trung tâm gen xứng đôi xem, tốt nhất không nên thử tìm một Alpha có độ xứng đôi không cao.

Tinh thần lực của cháu nhà chị rất mạnh, tin tức tố của cháu nó xâm nhập vào đại não đối phương, có thể sẽ khống chế ngược làm cho đối phương trở thành một thằng ngốc.Hoặc là nếu kinh tế nhà chị cho phép, hoặc là không xuất hiện người hoàn toàn phù hợp, chị có thể nhờ Phòng nghiên cứu khoa học nghiên cứu một loại thuốc ức chế."

Kiều Uyển Dung sắp khóc lên, Lạc Ngu con bà vốn chỉ có tiền để dành để cưới vợ, giá cả thuốc ức chế làm riêng bà cũng từng nghe nói đến, phỏng chừng mười chai là xài hết tiền để dành cưới vợ của Lạc Ngu.

Kết hợp nhiệt sau khi trưởng thành cơ bản là một tháng một lần, ban đầu có thể hơi hỗn loạn, có thể sẽ xuất hiện phát tình thường xuyên, hơn nữa lúc họ ngửi được mùi tin tức tố của Omega khác vào kì phát tình cũng sẽ tiến vào phát tình tạm thời.

Kiều Uyển Dung hơi tuyệt vọng, lần đầu tiên bà cảm thấy từ 'cường đại' này làm người ta căm ghét đến vậy. Bà thà rằng Lạc Ngu bình thường chút, có lẽ cậu không phải khổ đến vậy.

Lúc Lạc Ngu mở mắt ra, cậu thấy trần nhà trắng tinh trong bệnh viện, chai nước truyền đang nhỏ từng giọt xuống, làm cho cậu giật mình sửng sốt một hồi lâu.

Cảm giác nóng lên trước khi hôn mê đã hoàn toàn biến mất, hiện tại thân thể cậu thoải mái, trừ hơi suy yếu vô lực ra, Lạc Ngu cảm thấy mình vẫn tốt.

"Con của mẹ, con tỉnh rồi!"

Kiều Uyển Dung kinh hỉ, cầm tay Lạc Ngu, nhưng nét vui vẻ trên mặt không duy trì bao lâu, lại u ám xuống.

"Mẹ này, sao mẹ lại có biểu tình như thế, giống như là con mắc bệnh nan y ấy."

Lạc Ngu trêu chọc, muốn làm bầu không khí sinh động lên chút.

Dựa theo phản ứng bình thường của mẹ cậu, hẳn là oán trách trừng mắt cậu không được tự trù ẻo mình, nhưng mà hôm nay mẹ cậu rất trầm mặc.

"Không phải chứ mẹ, con thật sự bị bệnh nan y ạ?"

Lạc Ngu thót cả tim, thử hỏi.

Cậu cảm thấy hiện tại mình rất là ok, thậm chí có thể đại bàng giương cánh trước mặt mẹ.

"Mẹ thà rằng con bị bệnh nặng, tốt xấu còn giữ được mạng."

Kiều Uyển Dung cười mà như khóc, bà nhìn Lạc Ngu, không biết mở miệng thế nào.

Ung thư?

Lạc Ngu đảo mắt quanh mặt Kiều Uyển Dung, cậu lại thử đặt câu hỏi.

"Không, con khỏe lắm." Kiều Uyển Dung lại muốn khóc, hít mũi,

"Con chỉ là biến thành một Omega."

Ừm...... Hả?

"Mẹ đùa chẳng buồn cười chút nào, sao con có thể biến thành một......"

Một ít âm thanh bỗng nhiên vang lên trong đầu, làm cho biểu tình của Lạc Ngu lạnh đi.

—— Nghịch chuyển giới tính?

—— Sao có thể là Omega được, bác sĩ, có phải là khám nhầm không, từ lúc sinh ra con tôi đã được chẩn đoán là Alpha mà, không có khả năng là Omega! (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwikiz. com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

—— Kỳ thật cháu nhà chị từ khi sinh ra có thể đã là Omega.

—— Nói cách khác...... Không thể thay đổi à?

—— Đúng vậy, không thể thay đổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!