Bởi vì đổi chỗ ngồi tốn không ít thời gian cho nên tốc độ Lạc Ngu và Đinh Duệ Tư ăn cơm chiều rất nhanh, vào lớp lúc chuông reo.
Lúc hai người họ đến, các bạn trong lớp đã đến gần đông đủ. Trì Mục và Thang Nguyệt ngồi ở bên ngoài, Đinh Duệ Tư ngồi sau Lạc Ngu.
Lạc Ngu chen vào chỗ nhân lúc Trì Mục đứng dậy, lần này không gian Trì Mục chừa ra không đủ lớn, cậu cơ hồ là dán vào người hắn đi qua, ngồi vào chỗ, bắt đầu sửa sang lại mặt bàn lộn xộn.
Sắc mặt Đinh Duệ Tư thối hơn Lạc Ngu nhiều.
Thang Nguyệt đứng dậy ra ngoài, cách xa Đinh Duệ Tư, sợ bị cậu đụng phải.
Chủ nhiệm lớp trông giờ tự học đêm nay. Lạc Ngu không chơi điện thoại, dọn bàn lại, bắt đầu làm bài.
Làm mấy bài mình biết, Lạc Ngu nhìn bài tập tiếng Anh, trầm tư.
Cậu không kiên nhẫn làm tiếng Anh nhất, bình thường không muốn làm thì mượn Đinh Duệ Tư xem. Nhưng hiện tại Trì Mục ngồi bên cạnh, không hiểu sao cậu sinh ra ý nghĩ không muốn chép bài tập trước mặt hắn.
Lạc Ngu lấy từ điển tiếng Anh ra, bắt đầu chiến đấu với bài tập.
Lúc cậu suy ngẫm sẽ vô thức cắn cán bút, cậu đọc đi đọc lại đề bài, biểu tình cứng ngắc.
Tầm mắt Trì Mục bất giác dừng ở cán bút tinh tế kia, đôi môi đỏ mọng căng tròn, thậm chí có thể nhìn thấy đầu lưỡi như ẩn như hiện. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwikiz. com jingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Lông mi Trì Mục khẽ run, lúc Lạc Ngu chú ý tới, hắn đông cứng nhìn sang.
Lạc Ngu nhận thấy mình bị nhìn: ?
Chẳng lẽ là Trì Mục cảm thấy tốc độ cậu làm bài quá chậm? Hay là lật từ điển làm quá low?
Lạc Ngu khép từ điển lại, khó chịu cắn cán bút thật mạnh sau đó mới giật mình nghĩ mình làm cái gì.
Má.
Cậu cắn cán bút trước mặt Trì Mục, động tác này quá thô bỉ.
Lạc Ngu mặt không chút thay đổi phun cán bút ra, định rút giấy ăn lau, sau đó phát hiện giấy bị dùng hết rồi.
Cậu quay về phía sau, hỏi Đinh Duệ Tư giấy vệ sinh.
Đinh Duệ Tư bới tung ngăn kéo, cuối cùng lấy một tờ giấy vệ sinh trong túi quần, đưa cho Lạc Ngu.
Lúc Lạc Ngu chuẩn bị lau, một cái khăn thuần trắng đưa lại đây. Bàn tay cầm khăn thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng.
Trì Mục cau mày nhìn giấy vệ sinh nhiều nếp nhăn, ngăn cản Lạc Ngu dùng nó lau.
Trì Mục: Cái này sạch hơn.
Lạc Ngu: ... Cảm ơn.
Loại người phàm tục xé trời như Lạc Ngu chỉ đem theo giấy vệ sinh, ngay cả khăn ướt cũng không thể mang theo. Loại khăn sạch sẽ trắng phau này chẳng liên quan gì đến cậu.
Nhắc đến nam Alpha mang cái này theo bên người, hoặc nhiều hoặc ít sẽ làm cho người ta cảm thấy có chút quá..., nhưng đặt ở trên người Trì Mục, Lạc Ngu cảm thấy rất hợp, dù sao cũng là thiếu gia phô trương.
Đinh Duệ Tư thấy động tác của Trì Mục:
"Cậu đang xem thường giấy vệ sinh của ai?"
Đó dù sao cũng là tờ giấy mà cậu ta vất vả mấy phút mới tìm thấy có được không hả!
Thang Nguyệt mắt lạnh:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!