Beta bởi letterscent (๑'∀'๑)
===
Dì Bách, host của một chương trình hòa giải trong nhà ngoài phố dài kỳ của đài truyền hình địa phương, đồng thời là một cán bộ dân phố, sở trường là chuyện lớn bé gì cũng làm ầm xong rồi chửi um lên.
Vừa nhìn đã biết đây là một người đàn bà chua ngoa, trình độ không bao nhiêu nhưng mồm mép ngụy biện, không dễ để cho ai leo lên đầu lên cổ.
Chân dung thím Bạch ngày đó đã phai mờ trong tâm trí Hồ Lại. Nhưng nếu Vương Phương Viên không bịa chuyện, chắc chắn bà ấy không phải trông như thế này.
Tóc được bới lên tỉ mỉ, nụ cười lịch sự chuẩn mực, vùng cằm và khóe mắt cũng được dao kéo cho trẻ trung hơn. Quần áo từ trên xuống dưới toàn là hàng hiệu, ngay cả túi xách đặt trên bộ sô pha trong phòng ăn riêng hôm nay cũng vậy.
Thoạt nhìn, thím Bạch trông giống giám đốc kinh doanh của một công ty bảo hiểm. Hồ Lại không hề thích ánh mắt săm soi của bà ấy, cứ nhìn chằm chằm từ đầu đến chân như thể đang ước lượng xem cô đáng giá bao nhiêu.
Nhận thấy ánh mắt thím Bạch lóe lên một chút không vui khi thấy mình xuất hiện, Hồ Lại rất chi là đắc ý.
Nhớ lời mẹ dặn phải ăn mặc đẹp nên Hồ Lại vâng lời trang điểm rất tử tế, son đỏ nổi bật, phấn nhũ bling bling, chuốt eyeliner sắc lẻm. Nói thật style này vào club trông còn hiền chán, nhưng đi đâu ban ngày thì lại thành ra hơi lố. Không biết người khác thế nào chứ ngay cả Hồ Lại cũng còn không thích.
Vậy thì chắc chắn phụ nữ U60 truyền thống càng không vừa mắt hơn, nhưng có lẽ trai thẳng sẽ thích.
Hồ Lại cố tình muốn gây sự, có điều cô cũng ý thức được rằng mình chỉ được gây sự trong khuôn phép, tuyệt đối không được làm bẽ mặt Vương Phương Viên. Nếu đã trang điểm lồng lộn thì áo quần phải nghiêm chỉnh bù lại, bằng không người mẹ thân yêu sẽ cắt tiết cô.
Vậy phải thế nào đây? Hồ Lại dứt khoát chọn một set đồ công sở, quần tây áo sơ mi đen khoác thêm blazer và đi giày cao gót, đúng chuẩn phụ nữ hiện đại mạnh mẽ thành đạt.
Trước khi ra khỏi nhà, Hồ Lại còn nán lại trước gương tập bắt chước một vài động tác và biểu cảm của Dương Hồi mà cô cho là ngầu, ái chà, hơi bị giống đó nha.
Hồ Lại không quên hỏi tuổi anh chàng họ Hứa sắp gặp. Khi nghe mẹ bảo anh ta tầm hai chín ba mươi, Hồ Lại yên tâm hơn nhiều. Nói chung, hình tượng người phụ nữ mạnh mẽ cô chọn hôm nay hoàn toàn phù hợp để thị uy những tên đàn ông trên 25 tuổi có máu gia trưởng.
Phụ nữ trung niên chắc chắn sẽ ngứa mắt với lối trang điểm đậm thế này, trai thẳng lại ngán kiểu phụ nữ có tác phong lãnh đạo quá mạnh mẽ vì sợ cưới về bị vợ lấn lướt, mất đi tiếng nói trong gia đình.
Hoàn hảo.
Người cha Hồ Dược thân yêu cũng phải ngoảnh lại nhìn Hồ Lại tới mấy lần.
Đây là con gái tôi sao? Ôi chao, suýt tí nữa thì không nhận ra.
Con gái trong mắt cha bao giờ cũng tuyệt vời nhất, mặt mày Hồ Dược hí ha hí hửng.
Vương Phương Viên không ngờ mình dặn con gái sửa soạn, nó lại sửa soạn thành ra thế này, trịnh trọng như đi dự tiệc, nhưng ít ra thì nó cũng…nghe lời. Vì thế bà không thể trách móc gì được.
Anh chàng họ Hứa mà thím Bạch dắt đến nhìn thấy người đẹp thì ngây ra như phỗng. Nhan sắc đối tượng xem mắt hôm nay ăn đứt hoàn toàn mấy cô hotgirl mạng nhạt nhẽo.
Thím Bạch sững sờ khi thấy con trai mình trố mắt ngắm con gái nhà người ta, tuy cô bé này mặt mũi không tệ, lại là con của một người bạn nhưng trong bụng bà cũng đang không mấy vui vẻ.
Không riêng gì thím Bạch, trong mắt rất nhiều bà mẹ khác, mấy cô gái trẻ nếu không phải là hồ ly tinh đến bắt mất hồn vía con trai mình thì cũng là cọp mẹ đè đầu cưỡi cổ, ăn hiếp cục cưng mình chăm bẵm bấy lâu nay.
Nếu trông đoan trang hiền thục —— có nét vợ hiền dâu thảo còn đỡ, các bà sợ nhất mấy cô tân thời hở hang lòe loẹt.
Không sai, cô nào có vẻ nhu mì nết na thì mới được tính là ưa nhìn, còn ai rạng rỡ tự tin lại bị xem là lẳng lơ hư hỏng. Về phần Hồ Lại, thím Bạch đánh giá cô khá là không đoan trang.
Hôm nay thím Bạch dẫn con trai tới đây quả thật là có ôm mộng mai mối cho đôi trẻ. Gia thế Vương Phương Viên giàu có, hai vợ chồng lại chỉ có một cô con gái rượu nên cưng chiều hết mực. Trong ký ức của bà, Hồ Lại không chỉ xinh xắn mà tính cách còn xởi lởi.
Lần này con trai mình về nước, thím Bạch muốn nhân dịp này tìm một nhà biết rõ hoàn cảnh để lo liệu việc cưới hỏi cho con trai, sớm có cháu bồng.
Nào ngờ đúng như câu nói:
Con gái qua mười tám lột xác hoàn toàn…… Cản không nổi.
Cả bữa cơm, thím Bạch cứ băn khoăn hết chuyện này đến chuyện kia, nào thì con bé này đẹp như vậy hẳn là phải có nhiều người yêu cũ lắm đây, chốc chốc chuyển qua lo sợ lấy về xong con trai mình bị nó ăn hiếp coi thường, sau đó lại ngại tính cách nó cứng cỏi quá không chịu xuống nước về nhà chồng làm dâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!