Chương 37: (Vô Đề)

Hơn bốn giờ chiều, Cung Lâm về tới văn phòng, đẩy cửa vào thấy Lạc Tiểu Tịch đang ngồi ăn kẹo.

"Vừa ra ngoài mua kẹo?" Cung Lâm xoa xoa đầu bé hỏi.

"Không phải, y tá tỷ tỷ cho." Lạc Tiểu Tịch cười tủm tỉm.

Mình vốn là đi tiếp nước, kết quả lại gặp thật nhiều y tá tỷ tỷ.

Đầu tiên là nói chuyện phiếm, nói chuyện nói chuyện, cuối cùng mình thu được một đống kẹo thật lớn!

Còn không định lấy, nhưng nhìn thấy bao bì thực hấp dẫn…

Vì thế liền, nhịn không được…

"Miệng ngươi sao lại tham như vậy?" Cung Lâm vừa bực mình vừa buồn cười.

"Ngồi một mình rất nhàm chán… Ân, cô giáo ta nói thế nào?" Lạc Tiểu Tịch sờ sờ cái mũi nói sang chuyện khác.

"Ta với cô giáo các ngươi sẽ tổ chức một kỳ thi đặc cách." Cung Lâm vuốt vuốt mũi bé, "Vốn định lập tức cho ngươi thi lại, nhưng cánh tay ngươi bị thương, cho nên giáo viên ngươi nói để đến khai giảng, lại cho ngươi thi lần nữa."

"A? Ta ta ta… thi một mình?!" Răng Tiểu Tịch run lên.

Rất rất rất khủng bố! Còn không bằng chờ thi lại đi!

"Phải có tự tin!" Cung Lâm nắm cằm bé, " Không được làm mặt cún con, cười một cái xem!"

Lạc Tiểu Tịch thở dài một tiếng, nhăn mặt chui vào lòng Cung Lâm.

Vật lý…thật đáng ghét!

Cung Lâm cảm thấy có chút dở khóc dở cười, tiểu mập mạp này sao ghét Vật lý như vậy a.

"Buổi tối muốn ăn cái gì?" Cung Lâm đưa tay sờ tai bé. (cái thằng này sờ lắm thế?)

"Ân… Ta muốn ăn canh sườn heo." Lạc Tiểu Tịch hấp hấp mũi.

Góc đường có một quán ăn chuyên món canh, mình trước đây từng cùng Cung Lâm đến ăn, canh sườn heo hầm củ sen ở đó ngon số một luôn!

"Ân, chúng ta chọn canh sườn heo, ngô ngọt, cơm khoai lang." Cung Lâm thực hiểu sở thích của tiểu mập mạp.

Lạc Tiểu Tịch hoan hô, một tay ôm cổ Cung Lâm, chu môi hôn một cái.

Miệng còn chưa tới bên mặt Lâm Lâm, bên ngoài đột nhiên có người gõ cửa.

"Ai đó?" Tiểu Tịch thực bất mãn.

Quấy rầy người khác hôn nhau!

"Có thể là y tá tỷ tỷ hâm mộ ngươi mang chocolate tới?" Cung Lâm cười cọ cọ mũi bé, đứng lên đi mở cửa.

Ai nha y tá tỷ tỷ sao? Lạc Tiểu Tịch hết giận.

Cái kia, tỷ tỷ xinh đẹp và chocolate vẫn rất tuyệt!

Cửa phòng được mở ra, Cung Lâm sững sờ tại chỗ.

"Ai vậy?" Lạc Tiểu Tịch tò mò thò đầu ra xem.

"…Trước đây… đồng nghiệp của ta trước đây." Cung Lâm hoàn hồn, hướng người ngoài cửa cười cười, "Đã lâu không gặp…Vào đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!