Chương 29: Bị Phát Hiện Rồi

Lục Chiêu trước đó đã nói sẽ tìm người xem xét một chút.

Người giúp hắn xem cũng rất trầm trồ về mức độ tinh tế của đoạn ghi âm này.

Dù nó có những cái sơ hở chí mạng chỉ cần là dân chuyên nghiệp nghe một cái thì sẽ phát hiện ra được ngay.

Tỉ như, trong đoạn ghi âm ngoài âm thanh của người thì không còn thứ tiếng nào khác.

Điều này nó không đúng trên nguyên tắc chút nào.

Cho dù là một người đang ngồi trong phòng kín nói chuyện thì vẫn sẽ có chút tạp âm trộn lẫn.

Ví như quần áo ma sát chẳng hạn, còn có quạt thông gió.

Nếu người đó ở trong một căn phòng bình thường, còn ở trong thời tiết thế này thì sẽ có nhiều hơn nữa những âm thanh khác liền.

Ví như tiếng điều hòa, tiếng quạt gió, vân vân và may may… Có những thứ mà bình thường chúng ta sẽ không thể nghe thấy được mà cần phải dùng bộ lọc âm thanh để kiểm tra.

Những thứ đó đều có khả năng xuất hiện trong một đoạn ghi âm chứ không thể nào chỉ có tiếng người.

Theo người kia nói thì, việc này cũng không tính là sơ sót của người làm nó.

Có thể là do cái trình của họ chưa đủ, dù muốn cũng làm không tới được.

Hai là họ nghĩ nhiêu này đủ rồi, không cần thiết làm phức tạp hơn.

Thật tình mà nói thì ai có thể nghĩ nó là giả chứ.

"Vậy thì có thể chắc chắn Tô Linh Đan là vô tội rồi.

"Hạ Đình tuy không rõ ràng vấn đề mang tính chuyên môn này nhưng khi cô nghe hắn nói cô vẫn là hiểu được ít nhiều. Quan trọng là nó chứng minh được tất cả mọi chuyện đều bị một bàn tay ở trong bóng tối thao túng, làm loạn."Hiện tại chỉ cần chờ xem Tô Linh Đan có tìm hiểu được gì không.

Không thì phải đợi đối phương lộ mặt."

Lục Chiêu gật đầu.

"Còn chưa chúc mừng cậu."

Bỗng nhiên Lục Chiêu nghe thấy người phía trước bất chợt chọt vào một câu không ăn nhập với chủ đề đang nói thì không khỏi ngẩn ra.

"Chúc mừng cái gì?"

Hắn không động não đã theo bản năng hỏi.

"…"

Hạ Đình nghe mà hơi câm nín.

"Thì chuyện cậu được hạng hai toàn khối. Không ngờ cậu vào trễ hai tháng nhưng lại có thể đạt tới thành tích này. Cái danh nam thần xem như hoàn mỹ rồi."

Người con trai cô thích càng ngày càng tốt đẹp, cô có nên vui hay không nhỉ…

Lục Chiêu lúc này mới ngộ ra.

Nói thật, hắn đúng là không để tâm chuyện này một chút nào.

Không phải vì hắn kiêu ngạo, đơn giản là do kiến thức cao trung ở Hoa quốc không hề khó.

Còn có, hắn đạt được hạng hai một phần cũng là do ngôi trường này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!