Chương 15: Là Ai Đang Làm Loạn

Hắn không biết ý nghĩa thật sự của việc Hạ Đình luôn xem tấm khiên là nơi để bám víu, nên hắn cũng không rõ cô đối với đứa nhỏ năm đó tồn tại suy nghĩ gì.

Đương nhiên hắn không có khả năng nghĩ rằng một đứa bé năm tuổi có thể có ý thức về việc yêu thích một người.

Nhưng cô hiện tại nhất định là vẫn còn nhớ hắn của năm đó.

Như vậy việc này có thể khiến cho cô có ý nghĩ khác hơn đối với hắn hay không đây?

"A Chiêu?"

Bên ngoài có tiếng mẹ Lục gọi khiến hắn giật mình.

"Con xuống ngay."

Lục Chiêu nữa đáp lại mẹ Lục, vừa ở trong lòng nghĩ, hiện tại nói gì cũng còn hơi sớm.

Đến cả hắn còn chưa hiểu rõ được lòng mình, nói chi đến chuyện khác.

Dù rằng hắn thật sự rõ ràng bản thân hướng tới cô gái nhỏ kia...! Hắn nghĩ, nếu ở trong vô hình hắn đã cùng cô có một mối liên kết sâu xa như vậy thì nhất định duyên phận sẽ không bạc.

Hắn có thời gian, cô có thời gian, họ luôn có đủ thời gian để xác định những mối quan hệ từ mông lung đến rõ ràng.

Không cần cứ mãi quấn quýt vấn đề này.

Thuận theo tự nhiên đi.

Tựa như sau mười năm hắn bỗng nhiên lại trở về nơi này, lại gặp cô gái nhỏ có khả năng năm xưa luôn âm thầm ở sau lưng hắn nhìn ngắm mà chưa từng dám tới gần.

Nhút nhát như vậy...! Mười năm cũng không thấy thay đổi nhỉ.....

"Nghe tin gì chưa?"

"Tin gì vậy?"

"Tối qua có người đăng tải một đoạn video lên diễn đàn trường."

Vừa nghe thấy lời này thì đám bạn học trong lớp lập tức móc điện thoại ra đăng nhập vào mạng trường ngay.

Hạ Đình đang được Tống Lan chỉ cho cách giải một bài toán đại số đương nhiên là cũng nghe thấy.

Cô theo bản năng đưa mắt lên nhìn cô nàng đối diện, vậy mà vô tình ở khóe mắt nhìn thấy người con trai bên cửa sổ liếc qua bên đây.

Hạ Đình cứ đinh ninh là cậu chàng nhất định không phải nhìn mình, nhưng cô đã bỏ lỡ khoảng khắc có thể nhìn biểu tình của Tống Lan nên không biết Tống Lan có nhìn lại Lục Chiêu hay không.

Có điều cô đã nhận ra bản thân từ lúc nào luôn để dành nữa sự chú ý cho người bên cạnh cửa sổ kia.

Dù Hạ Đình tự lý giải rằng cô là vì Tống Lan nên mới âm thầm quan sát Lục Chiêu thì bản thân cô cũng không thể chối bỏ một lý do còn lại trong lòng mình.

Cô không phải là người thích tự lừa mình đối người, vậy nên cô không có biện bạch cái gì cho mình mà điềm tĩnh tiếp nhận.

Nhưng cũng chỉ là chấp nhận mà thôi.

Hạ Đình không thấy được khoảng khắc cô chú ý đến Lục Chiêu thì hai góc của hình tam giác trừ cô ra lại cũng đang chú ý đến cô.

Đam Mỹ Trọng Sinh

Vậy mà cả ba lại rất ăn ý, chưa từng bộc bạch ra bất cứ điều gì với nhau.

Tống Lan sau lần đó cũng không cùng Lục Chiêu nói về chuyện này nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!