Cố Tín đeo một chiếc kính râm màu trà, đến khi vào phòng bệnh mới tháo xuống.
Đinh Mông đứng đối diện anh, trong khoảnh khắc không biết nên xông lên xin chữ kí, hay là cảm ơn anh ta vì lần trước đã nhắc nhở cô.
Cố Tín cũng hơi ngạc nhiên, anh không nghĩ sẽ nhìn thấy một người phụ nữ trong phòng bệnh của Kiều Dĩ Thần, hơn nữa cô còn mang theo canh gà đến. Anh nhanh chóng phỏng đoán mối quan hệ của hai người, lại ngay lập tức thấy cô gái này trông rất quen.
Anh suy nghĩ một lúc, cũng nhớ ra: Cô là Đinh Mông?.
Đinh Mông không ngờ anh vẫn còn nhớ cô, quả thực càng được nhớ mà lo:
"Là tôi là tôi, tôi là Đinh Mông! Cảm ơn anh lần trước đã cho tôi ý kiến!"
Không có gì.
Cố Tín nở nụ cười với cô, không rõ vì sao cô lại ở đây. Lần trước gặp cô ở tòa nhà Diễn Bá, vậy chắc cô chính là thí sinh của , như vậy… Cô nhân cơ hội này đến lấy lòng giám khảo Kiều Dĩ Thần ư?
Kiều Dĩ Thần ho một tiếng, cắt đứt màn trao đổi không tiếng động của bọn họ:
"Ngôi sao ca nhạc Cố sao lại có thời gian tới đây vậy?"
Cố Tín thu hồi ánh mắt, thuận thế nhìn về phía anh. Anh ta đi vài bước đến bên giường bệnh, đặt giỏ hoa quả trên tay lên bàn:
"Chế tác Kiều nằm viện, sao tôi lại không đến thăm được cơ chứ?"
Ha ha. Kiều Dĩ Thần cười lạnh, giọng điệu anh ta giống như đến thăm vườn bách thú thì đúng hơn.
Cố Tín nhìn thấy băng gạc trên đầu anh, hơi lo lắng:
"Vị trí bị khâu, sau này có thể bị trọc đầu không?"
"Không cần anh quan tâm."
Kiều Dĩ Thần ngoài cười nhưng trong không cười nhìn anh a.
Cố Tín bất giác bừng tỉnh, nói tiếp:
"Nghe nói anh vì cứu một thí sinh mới bị thương hả? Thí sinh kia chắc rất đẹp nhỉ."
Đinh Mông được khen mà không kịp hiểu, hơi ngượng ngùng vén tóc ra sau tai: Bình thường thôi.
…..
Cố Tín quay đầu nhìn cô, Kiều Dĩ Thần cười nhạo một tiếng, nói với Đinh Mông:
"Em có ngốc không? Anh ta rõ ràng đang châm biếm ngược mà."
Cố Tín giống như vừa hiểu ra cái gì, giật mình rồi gật gật đầu, lại quay đầu nói với Kiều Dĩ Thần:
"Tiêu Tiêu biết anh vì cứu người nên nằm viện, trên weibo khiếp sợ cực kì, cô ấy vẫn nghĩ anh bị mất chứng kiềm chế."
Kiều Dĩ Thần: ……
Rất tốt, hẹn gặp lại trong phòng thu âm.
Đinh Mông vẫn chưa ra khỏi phòng bệnh, lúc nãy Cố Tín nói chuyện với Kiều Dĩ Thần, cô không tìm được thời cơ mở miệng, hiện tại cả hai đều im lặng, cô nhanh chóng nắm bắt cơ hội để biểu đạt tình yêu của mình:
"Cố….. Đại thần, tôi đã nghe album mới của anh rồi, thật tuyệt vời! Còn liveshow sắp tới của anh, tôi cũng nhất định sẽ đi nghe!"
Kiều Dĩ Thần lạnh lùng liếc mắt một cái:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!