Tân khách lục tục đến phủ đệ bá tước, trong phòng khách dần dần náo nhiệt lên. Bởi vì Darcy tiên sinh nghiêm cẩn bản khắc, tính cách trầm mặc ít lời, nhóm nữ sĩ cũng không thích lượn lờ trước mặt hắn, nhóm nam sĩ thấy hắn thật vất vả mang theo trừ Georgia na làm bạn gái xuất hiện bên ngoài, hơn nữa đối với bạn gái phá lệ ân cần chiếu cố, cũng không nghĩ đến quấy rầy bọn họ ở chung.
Bởi vậy, hai người vô tình chiếm cứ chỗ im lặng nhất góc phòng khách.
Darcy đối với loại tình huống này thực vừa lòng, nói cũng dần dần nhiều lên. Tư thái hai người tuy rằng không thể nào thân mật, nhưng trên mặt lại đều mang theo khoái trá mỉm cười, nhất là Darcy, đôi mắt nâu chớp động thần thái ôn nhu.
Người sáng suốt vừa thấy chỉ biết tâm hắn đã bị nữ sĩ bên người bắt được.
Vốn tưởng rằng rời đi Luân Đôn là nhạc dạo thắng lợi của mình, lại không nghĩ rằng Darcy thế nhưng một đầu vùi vào công tác, chỉ tại ngày lễ Noel lộ một mặt.
Bentley tiểu thư vốn đối với trạng thái không hề tiến triển trước mắt bất mãn, bỗng nhiên phát hiện Mary cũng đến Luân Đôn, loại bất mãn này liền biến thành khủng hoảng cùng ghen tị thật sâu.
Biểu tình khi Darcy đối mặt nàng rất ôn nhu, cái loại quan tâm tha thiết này thậm chí còn hơn Georgia na!
Bentley tiểu thư hít sâu vài cái mới miễn cưỡng duy trì dáng đi tao nhã đi qua.
"Đã lâu không gặp, Mary tiểu thư!
"Nàng khẽ gật đầu, còn ngồi xuống ở bên người Darcy. Biểu tình phi thường khoái trá của Darcy rõ ràng lãnh đạm xuống, mâu sắc nặng nề liếc mắt nhìn nàng một cái. Bentley tiểu thư phi thường xác định mình ở trong mắt Darcy thấy ba chữ"Mời rời đi
". Tươi cười của nàng trở nên phi thường cứng ngắc, nhưng vẫn như cũ chiếm lấy vị trí bên người Darcy, ra vẻ thân thiết mở miệng,"Mary tiểu thư, cô chừng nào thì đến Luân Đôn? Sao không có tới bái phỏng chúng tôi?"
"Hơn nửa tháng trước tới Luân Đôn. Tôi cũng không có địa chỉ của mọi người." Mary lãnh đạm trả lời.
"Nhưng là, cô nếu bái phỏng Darcy tiên sinh, sẽ không thể tìm anh ấy hỏi sao?" Bentley tiểu thư loạng choạng cây quạt, trong giọng nói tràn đầy ôn nhu thầm oán.
"Tôi cùng với Darcy tiên sinh là ngẫu nhiên gặp phải." Mary tựa tiếu phi tiếu liếc mắt miết nàng một cái.
"Luân Đôn lớn như vậy hai người đều có thể gặp phải, cũng thật đúng dịp!" Bentley tiểu thư tăng thêm ngữ khí cảm thán.
"Đúng vậy, Đông phương có câu ngạn ngữ —— hữu duyên thiên lí năng tương ngộ. Tôi cùng với Darcy tiên sinh cách xa nhau như vậy đều có thể ở trong biển người mờ mịt gặp, tôi nghĩ, vận mệnh hai chúng tôi nhất định tồn tại giao điểm thần kỳ.
"Mary cố ý sử dụng ngữ điệu ái muội. Thấy Bentley tiểu thư rốt cuộc không duy trì được giả cười trên mặt, nàng nhàn nhã quơ quơ ly rượu, nhợt nhạt uống một ngụm. Trong mắt Darcy lộ ra sung sướng đặc hơn. Bentley tiểu thư xiết chặt cây quạt trong tay, âm thầm thở vài lần mới lại đeo lên mặt nạ tao nhã. Mary cũng không tính cùng nàng tranh phong, biểu tình dịu đi hỏi,"Bentley tiên sinh đến đây sao? Tôi hồi lâu không gặp ngài ấy."
"Charles đang ở bồi bạn gái của hắn. Cô xem, hắn ở đàng kia!" Bentley tiểu thư lấy lại tinh thần, dùng cây quạt chỉ vào một đám người trẻ tuổi trong sân nhảy.
Bentley tiên sinh mặc một bộ lễ phục phi thường tinh xảo, tóc để ý cẩn thận tỉ mỉ, khuôn mặt anh tuấn mang theo ôn nhu cười yếu ớt, đang thấp giọng kể rõ cái gì. Cô gái bắt tại khuỷu tay hắn dung mạo xinh đẹp, mười phần cao quý, vừa thấy chính là vị quý tộc tiểu thư.
Bentley hiển nhiên phi thường hài hước, nàng giờ phút này đang cười đến ngửa tới ngửa lui, nửa khuôn mặt dùng cây quạt che khuất, chỉ lộ ra một đôi ánh mắt mê người vụt sáng nhìn hắn.
Hay cho một bộ hình ảnh tình chàng ý thiếp!
Mary hí mắt, nâng cằm dưới hỏi, "Cho nên, đây là nguyên nhân mọi người không tính hồi Lang Vaughn?"
"Không không không, Charles cũng không phải bởi vì nàng mới không tính hồi Lang Vaughn.
"Bentley tiểu thư cố ý tạm dừng. Ngón tay Darcy đặt trên đầu gối giật mình, con ngươi nâu khi nhìn về phía Bentley tiểu thư mang theo cảnh cáo lạnh như băng. Bentley tiểu thư cố nén trụ co rúm trong lòng, ngữ tốc cực nhanh nói,"Chúng tôi vốn tính lễ Noel qua liền lập tức hồi Lang Vaughn, phải biết rằng, Charles vẫn thích Jane. Nhưng Darcy khuyên hắn.
Trải qua hai giờ nói chuyện, bọn họ nhất trí cho rằng Lang Vaughn không bao giờ đáng giá trở về nữa, Luân Đôn mới là địa phương Charles nên đợi.
Tuy rằng tôi rất đáng tiếc, nhưng Mary tiểu thư cô phải biết rằng, nam nhân một khi làm ra quyết định, không phải nữ nhân chúng ta có thể sửa đổi.
"Mary loạng choạng ly rượu mặt không chút thay đổi nhìn lại Darcy. Darcy cũng không có trốn tránh tầm mắt của nàng, đáy mắt một mảnh thản nhiên. Tươi cười trên mặt Mary từng giọt từng giọt biến mất, dùng ngữ khí lạnh như băng trước nay chưa có nói,"Darcy tiên sinh, ngài có cái tư cách gì quyết định vận mệnh một người?
Ngài là thượng đế sao?
"Dứt lời, nàng ngửa đầu uống cạn ly rượu, đứng lên không chút do dự rời đi. Hắn không thể trở về, cho nên cũng không cho phép bằng hữu trở về sao? Thật là bá đạo! Rốt cục thoát khỏi một đám nữ nhân, Sterling ở trên đường chặn đứng nàng, đem nàng mang vào sân nhảy. Darcy trong nháy mắt Mary rời đi liền đứng lên cản lại. Động tác của hắn rất tấn mãnh, đầu gối đụng mạnh trên sô pha, phát ra tiếng vang nặng nề. Ly rượu Mary uống hết lay động hai cái rơi trên mặt đất, tiếng thủy tinh vỡ vụn thanh thúy dẫn tới bồi bàn vội vàng đi tới xem xét."Darcy, anh không sao chứ?"
Bentley tiểu thư giữ chặt cánh tay Darcy, tầm mắt lo lắng liên tiếp quét về phía đầu gối của hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!