Chương 25: (Vô Đề)

Philipps phu nhân sớm làm tốt cơm trưa chờ mấy cô cháu gái đến bái phỏng. Thấy Collins đường xa mà đến, bà thật cao hứng, vui rạo rực nghe hắn không ngừng ca ngợi phòng khách của bà.

"Con yêu, đồ ăn có thể không hợp khẩu vị của các con, các con cố mà dùng một chút đi. Phải biết rằng, Mary tuy rằng cho ta thực đơn, nhưng làm ra trình độ của nàng thật sự là so với lên trời còn khó hơn!"

Philipps phu nhân cười tủm tỉm trêu ghẹo.

"Bất quá, cho dù như thế, dượng các con đối với trù nghệ của ta đã thực vừa lòng! Cám ơn con yêu!" Bà ôm lấy Mary, nhiệt tình hôn lên hai má nàng hồng nhuận, dùng thanh âm thấp không thể nghe thấy nói, " Sau cơm trưa lại phòng của ta một chuyến, ta có cái cho con xem.

"Mary tự nhiên hôn lại bà, coi như cái gì cũng chưa nghe thấy. Cơm trưa trong bầu không khí khoái trá chấm dứt, dì Philipps cũng là vị phu nhân yêu lải nhải, bà dễ dàng liền chống đỡ ở Collins"Hay nói", cũng hợp thời đối với trình bày và phân tích của mỗ ta biểu hiện ra hứng thú cực cao, dẫn đường hắn đem đề tài từ trên người ân chủ của hắn dời đi.

Xem ra, Collins tính tình chỉ có phụ nữ đã ngoài 40 tuổi mới có thể chịu được, khó trách hắn nhận được vị kia de Bourgh phu nhân ưu ái. Mary vừa uống hồng trà vừa cảm thán.

Catherine cùng Ledia đề nghị đi ra ngoài dạo phố, thuận tiện tiêu thực, được Jane cùng Elizabeth nhiệt liệt hưởng ứng. Collins giống như dán thuốc cao lên lưng dính đi theo.

Chỉ cần có cơ hội đại hiến ân cần với nhóm tiểu thư, hắn bình thường sẽ không tệ quá, mà hắn tự nhận là Mary đã là vật trong bàn tay hắn, không cần chú ý quá nhiều.

Tiễn bước bọn họ, Philipps phu nhân từ phòng lấy ra một phong thư màu trắng, đưa tới trong tay Mary.

"Dì, vì sao cho con thứ này?" Mary kinh ngạc giơ giơ lên chi phiếu ngân hàng Luân Đôn trong tay. 150 bảng Anh, đây chính là một khoản tiền lớn! Cũng đủ một hộ người thường áo cơm không lo trong hai năm.

"Đây là con nên được, Mary."

Mặt dì Philipps lộ vẻ xin lỗi,

"Cậu con đem một hộp khăn tay con đưa cho tất cả đều bán đi, đây là tiền lời. Ông ấy cũng không muốn làm như vậy, nhưng đồ thêu của con rất xa hoa rất tinh xảo, một vị khách nhân phát hiện phi thường vui vẻ, quấn ông ấy rất nhiều ngày. Người nọ là một vị quý tộc, ông ấy cuối cùng không thể không khuất phục."

Bán đi lễ vật cháu gái đưa cho mình, cậu Gardner lại tham tiền cũng không chịu được lương tâm khiển trách. Ông chỉ có thể đem toàn bộ tiền trả lại Mary, tiêu giảm tội ác.

"Bán được nhiều như vậy?"

Mary có chút suy nghĩ. Nàng không nghĩ tới tay nghề mình đáng giá như vậy, có thể tưởng tượng sẽ thịnh hành Anh quốc, thêu chữ thập bình thường trở nên có giá trị, lại cảm thấy đương nhiên.

"Đúng vậy, vị khách nhân kia vẫn hiểu lầm khăn tay là từ Đông Phương đến, nếu không phải cậu con còn có một chút đạo đức buôn bán, giá còn có thể lên rất cao. Phải biết rằng, hàng thêu Đông Phương là thiên kim khó cầu."

Philipps phu nhân giải thích.

"Dì, dì nói cho cậu, tuy rằng là tác phẩm của con, nhưng kỹ thuật quả thật đến từ Đông Phương, để cho cậu chỉ để ý đem chiêu bài bức tranh thêu Đông Phương đánh ra đi. Chỗ con còn có rất nhiều khăn tay cùng mặt quạt, nếu cậu có hứng thú, con có thể đặt ở cửa hàng của cậu gửi bán, lợi nhuận phân bốn sáu, con sáu cậu bốn." Mary lo lắng một lát sau nói.

Nàng không nghĩ tới, thủ đoạn ban đầu dùng để lấy lòng thái hậu nay lại thành kỹ năng kiếm sống. Từ công chúa cao cao tại thượng biến thành cô gái nông thôn bình thường, chỉ cần cóthể sống, chẳng sợ bảo nàng làm tú nương nàng cũng nguyện ý.

Từ khi Collins xuất hiện, điều này đặt ở trong lòng nàng, đối cuộc sống tương lai bàng hoàng rốt cục bắt đầu tiêu tán một chút.

Đúng vậy, nàng có tay có chân, hoàn toàn có thể nuôi sống chính mình, làm gì nhất định phải dựa vào nam nhân? Hơn nữa là nam nhân mình hoàn toàn chướng mắt? Đời trước nàng liền quyết định chung thân không lấy chồng, đời này đương nhiên cũng có thể.

Chính là, nghĩ đến nông trường khổ tâm kinh doanh hai năm, nàng chung quy có chút không nỡ. Nơi đó dù sao cũng là địa phương nàng sinh hoạt hai năm, để lại rất nhiều kỷ niệm ấm áp động lòng người.

Nàng cảm thấy mình còn cần suy nghĩ một chút, mau chóng làm ra quyết định lấy hay bỏ.

Philipps phu nhân không nhận thấy được nàng không thích hợp, cười tủm tỉm mở miệng,

"Không nói gạt con, Gardner đang muốn hỏi con một câu con với bút sinh ý này có hứng thú hay không. Vị khách nhân kia lại nhiều lần đi cửa hàng của hắn hỏi, nguyện ý dùng giá cao lại mua mấy cái, tốt nhất là hoa lệ chút, thích hợp nữ tính sử dụng."

"Hoa lệ, thích hợp nữ tính …" Mary trầm ngâm, gật đầu nói,

"Này không thành vấn đề, chỗ con còn có rất nhiều, đều là vừa thêu xong, chuẩn bị đưa cho Jane cùng Elizabeth. Ngày mai con mượn lại đây, dì thay con gửi cho cậu Gardner đi, chuyện này con tạm thời không muốn để cho người nhà biết."

"Vậy chỉ có thể ủy khuất Jane cùng Elizabeth!"

Philipps phu nhân cười rộ lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!