Editor: Vừa mới đọc xong
"Đếm ngược thời gian sống sót" ạ, trời ơi mê em bé Triệu Bạch Ngư quá đi:((((((
-
Tương tự mấy ngày trước, Lục Thời Niên bước vào phòng thí nghiệm ngay khi vừa mở cửa.
Tâm trạng mừng vui phơi phới vì cuối cùng cũng được đón người yêu về nhà, thế nhưng rồi lại nhận được tin người yêu khôi phục ký ức xong đã về từ nửa tiếng trước rồi.
Đã đi rồi sao?
Hắn sững sờ, Giản Du thế mà lại không thèm đợi hắn.
TDL gật đầu:
"Nếu hai người không gặp nhau trên đường thì chắc giờ này cậu ấy cũng về đến nhà rồi đấy."
Thôi được rồi, là trách hắn chậm chân.
Lục Thời Niên không để tâm chuyện này, hỏi thêm một chuyện khác hắn quan tâm:
"Kết quả thí nghiệm của Giản Du thế nào?"
TDL:
"Cậu yên tâm, mọi thứ đều thuận lợi, chúng tôi cũng thu thập đủ số liệu tiêu chuẩn để tham khảo rồi, hai ngày nữa chúng tôi chỉnh sửa xong rồi sẽ cùng nhau nộp lên, có kết quả sẽ thông báo cho các cậu ngay."
Lục Thời Niên:
"Vậy là toàn bộ thí nghiệm đều kết thúc rồi à?"
TDL:
"Đúng vậy, cảm ơn các cậu đã sẵn lòng hợp tác, quả thực giúp đỡ chúng tôi rất nhiều."
Lục Thời Niên: Nên như vậy.
Rời khỏi phòng thí nghiệm, hắn gọi cho Giản Du một cú điện thoại, đầu kia vừa nhận là hắn lập tức ăn vạ:
"Bé cưng, sao em không ở lại đây chờ anh?"
Giản Du:
"Biến đi, ai bảo anh lừa em ngoài cửa sổ có bướm?"
Lời tính sổ đột ngột bay tới không kịp tránh, Lục Thời Niên nghe thấy giọng điệu quen thuộc từ đầu bên kia bèn cười rộ lên:
"Bạn trai à, lâu rồi không gặp em~"
Tay Giản Du vẫn đang cầm một cái túi chứa mấy bức vẽ và đống sao giấy: Lâu cái quần què.
Lục Thời Niên:
"Em về đến nhà rồi à? Để anh quay về liền."
Giản Du:
"Không, em có việc phải về trường một chuyến, anh tự về trước đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!