Chương 36: Phần 5. Kim Ngọc

——Mở Đầu

Muôn ngàn tinh tú chiếu rọi bầu trời, duyên phận tiền kiếp với đời này không cách nào cắt đứt.

Từ Tam Hoàng Ngũ Đế, thuở vũ trụ hồng hoang, cho đến kẻ chợ người quê, yêu ma quỷ mị, đều chẳng thoát khỏi một chữ "tình".

Hôm nay, ta xin kể một mẩu chuyện về cung đình. Triều đại không rõ, nhân vật không nêu tên. Chư vị quan khách chỉ xin lắng nghe cho vui mà thôi.

Nói về đêm đó, khi ngự tiền thị vệ uy phong lẫm liệt xông vào tẩm cung, người đầu tiên hắn nhìn thấy là Võ Trạng Nguyên Bạch Nhứ Kỳ. Bạch Nhứ Kỳ nắm một thanh chủy thủ sắc bén dài tám tấc chuẩn bị hành thích Nữ Đế đang nghiêng mình trên long sàng, nhưng y bị thị vệ đè xuống đường.

Chỉ nghe Nữ Đế nghiêm nghị chất vấn: "Bạch Nhứ Kỳ, ngươi vì cớ gì mà làm vậy?"

Bạch Nhứ Kỳ ngông cuồng cười lớn: "Yêu Đế hại nước hại dân, ai ai cũng có thể tru diệt!"

Nghe thử xem, Bạch Nhứ Kỳ có phải ngay thẳng, chính khí đầy mình hay chăng?

Nhưng các vị không biết đâu, lúc này y chỉ mặc áo trong, thân trên trần trụi; còn Nữ Đế cũng khoác áo mỏng, dung nhan phảng phất nét tình.

Trong phòng, ánh nến lập loè, hương thơm bí ẩn vây quanh, chẳng phải là ý mà các vị đang ngờ đến sao?

Đáng tiếc, cuộc vui chẳng thành, chỉ còn lại ánh đao sắc lạnh.

Nữ Đế nói: "Bạch Nhứ Kỳ chỉ là một tên công tử bột, khi nào lại có lòng vì nước vì dân đến thế? Khai ra ngươi nhận lệnh từ ai? Trẫm sẽ tha chết cho ngươi."

Bạch Nhứ Kỳ lớn tiếng không biết xấu hổ: "Lão tử muốn giết ai thì giết, chưa bao giờ nhìn sắc mặt ai mà làm!"

Nữ Đế không vội không vàng, cười đáp: "Ngay cả thê tử mới cưới, Ngọc Kiều Nương, ngươi cũng nhẫn tâm bỏ rơi sao?"

Bạch Nhứ Kỳ cười gian, vô tình vô nghĩa mà nói: "Ta với bệ hạ còn mập mờ không rõ, lẽ nào lại chung thuỷ với người khác?" Lời lẽ vô sỉ của Bạch Nhứ Kỳ hoàn toàn chọc giận Nữ Đế, y bị tống vào ngục, hồn định bay xa.

Thưa các vị quan khách, thử hỏi Bạch Nhứ Kỳ là hạng người thế nào?

Nghe nói tuy Bạch Nhứ Kỳ có thân hình cường tráng uy mãnh, nhưng y lại ăn chơi trác táng, không chuyện ác nào không làm. Ấy vậy mà y lại đỗ đầu khoa thi võ trạng nguyên.

Nữ Đế thấy y trong buổi điện thí liền nhìn trúng dung mạo, ngoài mặt phong cho y chức thị vệ cận thân, thực chất giữ bên người làm nam sủng.

Phải nói rằng Bạch Nhứ Kỳ ngầm được không ít lợi lộc, vì cớ gì lại làm ra hành vi mưu nghịch giết vua?

Y và Nữ Đế rốt cuộc có bí mật nào không thể bày tỏ?

Xin mời các vị chư khách, hồi sau phân giải…

Người kể chuyện vỗ một tiếng lên mặt bàn khiến khắp nơi trầm trồ, vỗ tay tán thưởng.

Ta nghe mà thấy chưa đã, phải bóc thêm mấy hạt dưa để dịu bớt tâm tình.

Ta hỏi Tằng Tri Hứa: "Ngươi thấy thế nào?"

Tằng Tri Hứa uống một ngụm trà, chậm rãi nói: "Mấy kẻ bán tin tức trong cung cấm càng lúc càng ngông cuồng, đến chuyện khuê phòng của bệ hạ cũng dám đem ra đồn đãi."

Ta gật đầu đồng tình.

Dù người kể chuyện có ý mập mờ, nhưng chẳng khó nhận ra nhân vật đã được đổi tên kia là ai.

Nữ Đế đương nhiên chính là Nữ Hoàng bệ hạ của chúng ta, còn Bạch Nhứ Kỳ… chẳng phải là vị công tử từng có gia tài bạc triệu, nửa năm trước thi đỗ Võ Trạng Nguyên, bên ngoài hào nhoáng mà bên trong mục nát, chính là Kim Ngọc Lang sao?

Tằng Tri Hứa lại nói: "Kim Ngọc Lang được sủng ái gần nửa năm, vì sao hắn lại ra tay lúc này? Hắn có võ công cao cường, nhưng theo lời Đỗ Nặc kể lại, lúc bị bắt hắn không hề kháng cự."

Ta đáp: "Ta lại tò mò, vì sao hắn đỗ được võ trạng nguyên?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!