Tề Tĩnh Tuyết đột nhiên nảy ý muốn, tự tay trồng một khu vườn đầy hoa Băng Tuyết trong phủ. Vốn là một công chúa chưa từng yêu thích việc chăm cây nuôi hoa, sự thay đổi bất ngờ này khiến Hứa Tử không khỏi ngỡ ngàng.
Hứa Tử đặc biệt xin nghỉ, hiếm hoi được ở nhà, cùng Tề Tĩnh Tuyết tận hưởng thế giới của hai người.
Tề Tĩnh Tuyết hỏi: "Đại lý tự không bận rộn sao?"
Hứa Tử lắc đầu, mỉm cười: "Không quan trọng bằng nàng."
Tề Tĩnh Tuyết cười đáp lại.
Hứa Tử hỏi: "Sao đột nhiên nàng lại muốn trồng hoa?"
Tề Tĩnh Tuyết đáp: "Ban đầu ta định trồng hoa Tú Tuyến Cúc, nhưng không tìm được hạt giống. Nghe người ta nói loài hoa này rất giống, lại mang ý nghĩa thuần khiết, ta thấy cũng hay, ngươi nghĩ sao?"
Hứa Tử nói: "Mỗi loài đều khác nhau, khó lòng thay thế."
Tề Tĩnh Tuyết nói tiếp: "Nếu hoa nở đẹp, ngươi nhìn cảnh sắc này không phải sẽ có cảm hứng sáng tác thêm thơ từ sao?"
Hứa Tử mỉm cười: "Những bài thơ của ta chỉ có nàng thích mà thôi."
Tề Tĩnh Tuyết hỏi: "Chỉ có mình ta thích chẳng phải cũng tốt sao?"
Hứa Tử không trả lời, chỉ giúp nàng xới đất. Tề Tĩnh Tuyết lặng lẽ nhìn y, không hỏi thêm gì.
Tề Tĩnh Tuyết làm theo lời hứa, xin với Nữ Hoàng phong cho Hứa Tử chức quan. Tuy nhiên, ngài ấy còn e ngại ảnh hưởng của Tằng Tri Hứa chưa qua, nên chỉ phong cho Hứa Tử làm Thiếu Khanh. Dù vậy, đối với Hứa Tử, chức vụ này cũng đủ để y thoát khỏi sự chế giễu là kẻ nhờ cậy quan hệ với công chúa.
Nhưng những ngày yên bình chẳng kéo dài bao lâu, những kẻ từng kêu gọi bãi chức Tằng Tri Hứa trước kia nay lại đến phủ công chúa, lần này mục tiêu là Hứa Tử, nhưng lời lẽ chẳng có gì mới, vẫn là đòi công bằng.
Hứa Tử ôn hòa giải thích với bọn họ, nhưng người đứng đầu đám đông, kẻ từng chửi rủa cả tổ tông Tằng Tri Hứa, ném một hòn đá vào đầu Hứa Tử. Kẻ đó chính là Tiến sĩ Tạ Nghi, một người thi rớt nhiều lần đến phát điên.
Cuối cùng, chính Tề Tĩnh Tuyết với tính cách ngang tàng của một công chúa đã thô lỗ xua đuổi những kẻ nghèo khổ này. Trước khi rời đi, Tạ Nghi vẫn không cam lòng, thốt lên lời hăm dọa, bảo Hứa Tử cứ chờ xem.
Ánh mắt của Tề Tĩnh Tuyết lạnh lùng nhìn Tạ Nghi như nhìn một con sâu bọ.
Chẳng bao lâu sau, Tạ Nghi bị phát hiện chết bên bờ liễu, thi thể bị giày vò tàn bạo, nhìn qua là thấy đã chịu đựng nhiều đau đớn trước khi chet.
Đại lý tự được lệnh điều tra vụ án và người đứng đầu chính là Hứa Tử.
Không mất nhiều thời gian, Hứa Tử phát hiện một dấu chân tại hiện trường. Lần theo manh mối, hắn tìm thấy một đôi giày trong phòng của cận vệ thân cận của Tề Tĩnh Tuyết, trên giày vẫn còn bùn đất, hoàn toàn khớp với dấu chân kia.
Ngay sau đó, có người tố cáo cái chết của Tằng Tri Hứa có liên quan đến Tề Tĩnh Tuyết, rằng nàng chính là kẻ chủ mưu dựng lên âm mưu hãm hại triều thần. Tin đồn này nhanh chóng lan truyền trong dân gian, gây chấn động khắp triều đình vì tính nghiêm trọng của nó.
Vì liên quan đến danh dự hoàng gia, Nữ hoành phải đích thân xử lý vụ việc. Dưới áp lực của dư luận, triều đình buộc phải mở phiên xét xử Tề Tĩnh Tuyết.
Tề Tĩnh Tuyết với dáng vẻ tiều tụy, bị giải đến đại điện, quỳ trước mặt Nữ Hoàng đầy uy nghi. Trước mắt hàng trăm người, công chúa cao quý từng kiêu ngạo nay chỉ là một kẻ tội đồ nhếch nhác, nàng bị xiềng xích dưới ánh nhìn khinh miệt của mọi người.
Đỗ Nặc tiến lên, nghiêm giọng hỏi: "Công chúa Thanh Hà, chứng cứ rõ ràng, ngươi còn gì để nói không?"
Tề Tĩnh Tuyết từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua đám đông, tìm kiếm bóng dáng của Hứa Tử trong số những người đang lạnh lùng nhìn nàng.
Nhưng đám đông quá đông, khoảng cách quá xa, không đủ để nàng nhìn rõ Hứa Tử.
Dù họ từng chung chăn chung gối, trải qua nhiều đêm dài bên nhau. Dù nàng từng tỉnh giấc giữa đêm, trái tim đầy lo âu chỉ an yên khi thấy Hứa Tử bên cạnh, gần đến mức chỉ cần nghiêng người là có thể ôm lấy y.
Nhưng giờ đây, nam nhân này lại trở nên xa lạ đến lạ thường.
Nàng nhớ lại, lúc nàng yêu Hứa Tử nhất, y luôn trầm mặc trước mặt nàng. Sau khi nàng gặng hỏi, Hứa Tử mới tiết lộ sự bất mãn vì mãi không thể thăng tiến.
Nhiều người nói y lên được chức chỉ nhờ vào quan hệ với nàng, nếu không có danh phận phò mã của công chúa Thanh Hà, thì y chẳng là gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!