Chương 28: Phần 4. Xuy Tuyết

Khúc dạo đầu

Tin tức Tằng Tri Hứa bị tống giam và chọn ngày xử trảm phải tận sau mấy ngày truyền đến Từ Châu.

Sau vụ án của Viên Tử Vọng, ta vì gián tiếp đe dọa Nữ Hoàng mà đã đắc tội với ngài, bị ngài ấy đuổi khỏi trung tâm quyền lực:

Tì nữ Hoán Y Cục Xuân Hà đã giúp Đại Lý Tự phá hai kỳ án được Nữ Hoàng đặc biệt ban thưởng và cho phép xuất cung, sống lại cuộc đời mới.

Không ngờ đêm trước khi xuất cung, Xuân Hà bất cẩn trượt chân rơi xuống hồ nước trong Ngự Hoa Viên, sáng hôm sau khi vớt lên thì không chỉ đã ngừng thở, mà gương mặt cũng bị ngâm nước đến sưng phù.

Nữ Hoàng lại ban ơn, lệnh cho người hậu táng Xuân Hà.

Thực ra, đây là cách Nữ Hoàng mượn danh giả chết để đày ta đến Đồ Châu, sai ta điều tra bí mật của tình địch trước kia của bà. Tóm lại là không để Tằng Tri Hứa có cơ hội tìm thấy ta.

Ta biết rõ trong lòng, chuyện này liên quan đến vụ án của Viên Tử Vọng mà ta và Tằng Tri Hứa đã điều tra, vì nó dính líu đến Vinh Vương.

Vinh Vương là nhi tử của Vi Chiêu Y nhưng lại có liên hệ đến vụ án thi cử phức tạp. Hắn ngầm nuôi dưỡng thế lực, không ngừng đưa người của mình vào quan trường, mục đích rõ ràng không thể chối cãi.

Có lẽ Nữ Hoàng không ngờ điều tra đi điều tra lại vậy mà dính đến ngài. Nếu Nữ Hoàng muốn giữ chuyện xấu trong nhà không bị lộ, cách trực tiếp nhất chính là hy sinh ta và Tằng Tri Hứa, hai con tép nhỏ này.

Ta rơi vào cuộc đấu tranh nội tâm về việc có nên cứu Tằng Tri Hứa hay không, dù sao thì Tằng Tri Hứa cũng là kẻ thù suốt đời của ta…

"Cùng chung sống với nhau lâu ngày, rồi sẽ nảy sinh tình cảm. Đến khi mọi chuyện không thể cứu vãn nữa, khi ấy mới hối hận thì đã muộn."

Người nói với ta câu này chính là tình địch cũ của Nữ Hoàng – Quý phi từng được sủng ái nhất, nay đã trở thành viện trưởng thư viện.

Quả thực, nỗi đau này, ta đã từng trải qua một lần rồi. Nhưng Nữ Hoàng chưa hạ lệnh, nếu ta cứ thế tự ý quay về, e rằng chỉ có con đường chết.

Vị Quý phi ngày xưa đã trở thành viện trưởng thư viện, bà đá cửa phòng ta một cái, vung tay lên và chỉ định cho ta một thân phận mới:

Cố An Công chúa – Tề Tĩnh Thư.

Cố An Công chúa là đích trưởng nữ của Tiên Hoàng, trước khi Tiên Hoàng băng hà, nàng đã tự xin xuất cung.

Trong hoàng gia, đây vốn là chuyện không thể, nhưng không biết nàng đã dùng cách gì, tóm lại là không ai quản được nàng.

Dù sau này triều chính biến động, Nữ Hoàng lên ngôi, Tề Tĩnh Thư như một người ngoài cuộc, nàng chưa bao giờ xuất hiện.

Thậm chí có người đồn đoán rằng có lẽ nàng đã chết ngoài kia từ lâu.

Vị tiền Quý phi nhìn trúng điểm này, xúi giục ta dùng gương mặt của Tề Tĩnh Thư để quay về triều, dù sao Trưởng Công chúa giá lâm, ai mà không phải nể mặt.

Ta hỏi: "Chuyện này có ổn không?"

Vị tiền Quý phi cười hì hì, nháy mắt đầy bí hiểm: "Sao lại không ổn, từ nhỏ tiểu Thư đã thầm thích Tằng Tri Hứa, giờ tiện cho ngươi rồi."

Ta: "???"

Tin tức động trời thế này, năm xưa sao ta không nhận ra chút nào nhỉ?!

Tóm lại, khi ta đội gương mặt của Tề Tĩnh Thư quay về kinh thành, đá cửa Đại Lý Tự một cái, thứ ta thấy không phải là cảnh Tằng Tri Hứa bị tống vào đại lao chờ ngày xử trảm, mà lại là cảnh hắn đang ngồi thoải mái bên cạnh đại phu của Đại Lý Tự, Đỗ Nặc, lật giở hồ sơ trong lúc đang nhúng thịt dê ăn lẩu.

Nói là bị tống vào đại lao, chọn ngày xử trảm đâu rồi?

Đỗ Nặc dụi dụi mắt, không dám tin vào cảnh trước mắt, hỏi: "Trưởng công chúa? Ngươi không chết ngoài kia sao?"

Ta bước thẳng đến trước mặt Tằng Tri Hứa, một chân đạp lên ghế, vỗ mạnh xuống bàn, hét lên: "Ngươi rốt cuộc đã gây ra chuyện gì?!"

Tằng Tri Hứa quan sát ta một lúc lâu, rồi mới mỉm cười: "Bị người ta tố cáo, sát sư đoạt vị, hối lộ quan khảo, làm loạn quan trường." Nói xong, hắn lại còn ra vẻ bình thản mà an ủi ta: "Chuyện nhỏ ấy mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!