Không lâu sau đó, Tằng Tri Hứa đã tìm ra người bắn pháo trong tang lễ của Trang Côn.
Đó là một vài ngự trù bị Trang Côn bóc lột nhiều năm, họ hận Trang Côn đến tận xương tủy nên đã bàn bạc rồi đến trước linh đường bắn pháo để xả giận.
Thế nhưng tất cả đều phủ nhận mình là hung thủ giet Trang Côn, để chứng minh sự trong sạch, họ còn kể thêm chuyện bắn pháo trước linh đường do chính Trang Côn nói lúc trước.
Hóa ra, trong lễ tang của Hồ Càn, Trần Tế Đường và Đổng Xuân Lai cũng đều có người gõ chiêng trống, bắn pháo ăn mừng trước cổng.
Những người bắn pháo này sau đó cũng bị tìm ra, đa phần đều là những khổ chủ bị ba người này hãm hại khi còn làm quan.
Người nhà của ba người đó thấy đây không phải là chuyện vinh quang gì nên chưa từng lan truyền ra ngoài.
Nghe có vẻ giống hệt lúc Đào Hành Như chết.
Nguyên nhân cái chet của Trang Côn mới đây đã được điều tra rõ, chết vì bệnh tim, không có gì đáng nghi, y như cái chet của Đào Hành Như.
Tiếp tục điều tra, ta phát hiện ra cái chet của Hồ Càn và những người khác thực ra rất có điều đáng ngờ:
Hồ Càn bị ngã ngựa, chết ngoài ý muốn.
Trần Tế Đường vì uống quá nhiều rượu mà té cuống sông đào bảo vệ quanh thành, chet chìm ngoài ý muốn
Đổng Xuân Lai, người rất thích tìm hoa vấn liễu, chết một cách thảm hại nhất, chet vì "thượng mã phong" trong kỹ viện.
Những người này đều đang ở tuổi tráng niên, ngay cả Đào Hành Như năm năm trước cũng chưa đến tuổi biết mệnh trời, sao có thể đột ngột chet như vậy?
Rõ ràng, nguyên nhân cái chết của họ có vấn đề.
Có người mưu sát bọn họ và nguỵ tạo cái chet thành ngoài ý muốn.
Và tất cả những điều này, có lẽ bắt đầu từ Đào Hành Như.
Liên tưởng đến lời của Đào Lệ trong lễ tang của Trang Côn và thái độ lạnh lùng của Thường Tề Tinh, Tăng Tri Hứa nhanh chóng tập trung vào một người—Thường Tề Tinh, người vẫn còn sống đến nay.
Nhưng Thường Tề Tinh có thù với Đào Hành Như thì còn có thể hiểu được, còn với bốn người kia không phải là bằng hữu của y sao? Tại sao lại muốn giet họ?
Hơn nữa, ta đã tra qua các ghi chép làm việc của Thường Tề Tinh trong hai năm qua, lúc bốn người kia chet, y đều có chứng cứ ngoại phạm.
Đúng lúc này, ta nhớ lại lời của Tư Lễ mắng Đào Lệ.
Người trái với luân thường đạo lý, chuyện gì cũng làm được.
Trong đầu ta đột nhiên hiện ra một giả thuyết táo bạo, nếu các vụ án của Đào Hành Như và Trang Côn cùng bốn người khác không phải do một hung thủ gây ra thì sao?
Năm đó, Thường Tề Tinh và bốn người kia vì thù riêng mà giet Đào Hành Như và làm cho cái chet của ông ta trông như là tai nạn, còn xúi giục những người xuất thân hàn môn trong trường đến lễ tang của Đào Hành Như, làm nhục người chet.
Một ngày nào đó, Đào Lệ, người đầu gối tay ấp với Thường Tề Tinh, phát hiện ra bí mật của họ, nàng chọn cách dùng cùng một phương pháp để báo thù cho phụ thân mình.
Ta và Tằng Tri Hứa thực sự chỉ có thể tìm thấy chứng cứ ngoại phạm của Thường Tề Tinh, nhưng không tìm thấy của Đào Lệ.
Nếu hung thủ thực sự là Đào Lệ thì đoạn hôn nhân thất bại của nàng ta và Thường Tề Tinh, một mối quan hệ mà cả hai đều dày vò lẫn nhau nhưng không chịu hoà ly, dường như có thể tìm được một lời giải thích hợp lý.
Khi ta gõ cửa nhà Đào Lệ một lần nữa, nàng ta đang nấu ăn.
Mấy ngày không gặp, nàng ta đột nhiên hứng chí, bỏ cuốn sách toán yêu quý sang một bên, nàng đi theo đại nương nhà kế học nấu cơm nhà.
Đôi tay quen cầm bút giờ đây cũng có thể cầm dao nhỏ, dùng bí đao để khắc hoa tăng thêm thú vui cuộc sống.
Ta hỏi nàng không phải không có hứng thú với nấu ăn sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!