Ngu Thư Niên búng tay một cái, đèn trong phòng chớp tắt, chỉ còn lại những bóng đèn nhỏ treo lơ lửng được bật sáng, ánh sáng le lói chiếu xuống bàn, giống như những vì sao lấp lánh rơi xuống dải ngân hà.
Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên.
Giai điệu đơn giản, lời bài hát dễ thuộc "Chúc mừng sinh nhật
", kết hợp với giọng hát dịu dàng của Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên nghe xong cũng không khỏi hát theo. Hát xong câu cuối cùng, Ngu Thư Niên mỉm cười,"Nhắm mắt lại, ước nguyện đi.
"Những ngọn nến trên bánh kem cháy le lói, ánh nến màu cam ấm áp chiếu lên gò má Ngu Thư Niên, trái tim Bách Dịch Nhiên như ngừng đập, hắn mím môi, nhắm mắt lại làm theo lời cậu nói. Ước nguyện sao... Bách Dịch Nhiên không biết nên ước gì. Rời xa thời thơ ấu ngây thơ, những suy nghĩ ngày càng trưởng thành khiến hắn nhận ra rằng ước nguyện là điều xa vời. Đó là điều không thực tế. Nhưng lúc này... Hắn lại có chút trẻ con nghĩ rằng, hy vọng ước nguyện sẽ thành hiện thực. Ngu Thư Niên thấy hắn mở mắt ra,"Ước xong rồi thì đừng quên thổi nến nhé.
"Những ngọn nến đặc biệt cháy rất chậm, bên dưới có một đế nến nhỏ, sáp nến chảy ra sẽ rơi vào đế nến, không làm bẩn bánh kem. Bách Dịch Nhiên khẽ thổi một hơi, ngọn lửa trên nến lập tức tắt ngúm, biến thành vài làn khói mỏng rồi nhanh chóng tan biến. Ngu Thư Niên đã bắt đầu mở hộp đựng đĩa và dao đi kèm bánh kem, Bách Dịch Nhiên không khỏi hỏi:"Cậu không hỏi tôi ước gì à?"
"Không phải nói ước nguyện nói ra sẽ không linh nghiệm nữa sao?"
"Còn có chuyện này nữa à?" Bách Dịch Nhiên cười nói: "Cậu tin chuyện này thật?"
"Là một trong những nghi thức của ngày sinh nhật, tạo nên sự thần bí cho ước nguyện." Ngu Thư Niên đưa đĩa cho hắn, bản thân thì khoanh tay đặt trên bàn, "Tuy nhiên, nếu cậu thật sự muốn chia sẻ ước nguyện của mình thì tôi sẽ lắng nghe."
Bách Dịch Nhiên suy nghĩ một chút, nói: "Ngày nào ước nguyện của tôi thành hiện thực, tôi sẽ nói cho cậu biết."
Nghe hắn nói vậy, Ngu Thư Niên đoán: "Không phải là thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại đấy chứ?"
Bách Dịch Nhiên: "Loại ước nguyện này quá bình thường, không phù hợp với tính cách của tôi."
"Cậu nói như vậy, tôi lại càng tò mò."
Bách Dịch Nhiên cười, "Vậy thì vừa hay, trước khi bí mật được bật mí có thể nâng cao sự mong đợi của cậu."
"Nếu tôi muốn biết ngay bây giờ, cứ hỏi dồn cậu thì sao?
"Vừa dứt lời, nụ cười của Bách Dịch Nhiên khựng lại, hắn như đang suy nghĩ nghiêm túc, hai luồng suy nghĩ đấu tranh trong đầu, nhất thời khó phân thắng bại. Ngay khi Ngu Thư Niên định bảo hắn cắt bánh kem, mượn cớ để chuyển chủ đề thì Bách Dịch Nhiên khẽ thở dài,"Vậy thì tôi chỉ có thể thuật lại ước nguyện của mình cho cậu nghe thôi."
Không cần phải hỏi dồn.
"So với việc biết đáp án..." Ngu Thư Niên bưng ly nước lên, đồ uống bên trong khẽ lay động, cậu đưa ly về phía trước như đang cầm ly rượu vang, "Tôi nguyện ý giữ lại sự mong chờ dành cho chủ nhân bữa tiệc sinh nhật hôm nay, để nó tự do sinh trưởng, phát triển vô hạn."
"Cạch!"
Hai chiếc ly chạm vào nhau tạo nên tiếng leng keng trong trẻo.
Đồ uống màu nhạt làm mờ tầm nhìn, xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt, Bách Dịch Nhiên nhìn thấy đôi mắt đang mỉm cười của Ngu Thư Niên.
Ngay cả nước đá cũng mang hương vị ngọt ngào như mật ong.
Bách Dịch Nhiên uống cạn ly, sau đó lại rót thêm một ly nữa.
Chiếc bánh kem mà Ngu Thư Niên mua không nhỏ, rõ ràng là hai người không thể ăn hết.
Bách Dịch Nhiên cắt hai miếng, miếng lớn đầu tiên dành cho Ngu Thư Niên.
Chỉ một góc bánh kem thôi mà đã được phủ đầy dâu tây.
Gần như tất cả trái cây tươi dùng để trang trí trên bánh kem đều nằm gọn trong đĩa của cậu.
Miếng bánh hắn tự cắt cho mình thì không cầu kỳ như vậy, có lẽ vì đã dồn hết trái cây sang đĩa bên kia nên phần kem trên bề mặt hơi lộn xộn.
Nhìn thì có vẻ không được tinh tế như lúc bánh kem còn nguyên vẹn, nhưng hương vị thì vẫn ngon như vậy.
Bánh gato cũng là vị chocolate, hương vị chocolate đậm đà, hậu vị hơi đắng, vừa vặn trung hòa vị ngọt của kem, thêm vài miếng dâu tây vụn, cắn một miếng, cảm giác thật sảng khoái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!