Chương 32: (Vô Đề)

"Hải Thị?" Đơn Tĩnh cất tờ rơi du lịch đi, "Sao đột nhiên lại muốn đến Hải Thị? Nơi đó thích hợp đi vào mùa đông hơn, lúc này chưa lạnh lắm, bên đó có hoạt động vui chơi giải trí mới nào không?

"Các địa điểm du lịch nổi tiếng trong nước Đơn Tĩnh gần như đã đi hết một lượt. Có những nơi là do công việc, có những nơi là sau khi nghỉ hưu thì đi du lịch khắp nơi. Hải Thị tự nhiên cũng không ít lần bà đến. Đơn Tĩnh càng nghĩ càng không hiểu,"Lần trước hỏi con có muốn đến Hải Thị đón Tết không, con thà rằng đêm giao thừa ngồi nhà đọc sách tiếng Pháp cũng không đi, cái thời điểm chẳng đâu vào đâu này, con đi Hải Thị làm gì?"

Ngu Thư Niên bưng chén trà ấm, chậm rãi nhấp một ngụm nói: "Lớp bạn học con tổ chức đi chơi thu, mời con đi cùng."

Đơn Tĩnh gần như lập tức nắm bắt được trọng điểm trong lời nói, "Là cậu bạn học kia sao?"

"... Ừm."

Đoán đúng rồi, Đơn Tĩnh nhướng mày, cười dựa vào ghế sofa, "Mẹ đã biết mà, hoạt động của lớp mình con còn không tham gia, sao có thể tự nhiên đi tham gia chơi thu với lớp khác được.

"Ngu Thư Niên không phải là người dễ gần, càng không thể nào chủ động đi tham gia cho vui. Học sinh lớp 1, đặc biệt là mấy đứa đứng đầu, có lẽ phụ huynh của chúng nó cũng giống Đơn Tĩnh, học giỏi đến mức khiến phụ huynh lo lắng. Chỉ hận không thể cho chúng nó tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa, có người còn chủ động hỏi giáo viên có tổ chức du xuân, trại hè gì đó hay không. Nhưng mà, mấy đứa đứng đầu lớp 1 vĩnh viễn không hưởng ứng, ngày hội thể thao của trường cũng có người xin nghỉ đi học thêm. Ngu Thư Niên nói:"Lần này mẹ về, con vốn định ở nhà với mẹ mấy ngày.

"Lúc làm việc thì Đơn Tĩnh bận rộn tối mặt tối mũi, bay khắp nơi, khó khăn lắm mới rảnh rỗi được một chút thì lại bận du lịch. Lần này ở nhà xem như là khoảng thời gian yên ổn hiếm có. Làm con cái, chắc chắn không thể bỏ mặc mẹ ở nhà một mình. Cậu không đồng ý với Bách Dịch Nhiên ngay, chính là bởi vì cân nhắc đến điểm này, nghĩ là về nhà trước, đợi bố về rồi cậu lại đi. Nhưng mà... Nhìn lịch trình du lịch mà Đơn Tĩnh đã lên, hình như bà đã sắp xếp hết cả kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh rồi. Đơn Tĩnh xua tay,"Không cần đâu, tối nay mẹ bay rồi, con cứ đi chơi đi."

Nói thì nói phóng khoáng như vậy, nhưng Đơn Tĩnh lại ngừng một chút rồi nói: "Đúng rồi, con cho mẹ số điện thoại của cậu bạn học kia."

Đối diện với ánh mắt dò hỏi của Ngu Thư Niên, Đơn Tĩnh thản nhiên ho nhẹ một tiếng, "Hải Thị xa như vậy, chỉ có mấy đứa nhỏ các con đi, lỡ như gặp nguy hiểm gì thì làm sao, cho mẹ số điện thoại, đến lúc đó mẹ liên lạc với con không được thì còn gọi hỏi thăm cậu bạn kia."

"Giáo viên chủ nhiệm lớp 7 cũng đi cùng."

Ngu Thư Niên mở danh sách liên lạc của trường, gửi số điện thoại của tất cả giáo viên đã được công khai qua, "Như vậy được rồi chứ."

Đơn Tĩnh: "...

"Mẹ muốn cái này làm gì chứ! ___ Mưa thu không đến dồn dập như mưa xuân. Tối qua hình như có mưa nhỏ, đẩy cửa sổ ra, không khí trong lành mang theo hơi nước lan tỏa, ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời buổi sớm trong xanh không một gợn mây. Ngu Thư Niên duỗi người một cái, kỳ nghỉ hiếm hoi thật thư thái. Chú mèo Coffee đứng ngoài cửa cào cào cửa, phát ra tiếng"xoẹt xoẹt".

Sáng sớm đã đến cào cửa, chắc chắn là đói bụng hoặc muốn ăn đồ hộp snack.

Ngu Thư Niên thay bộ đồ ngủ, mở cửa bế chú mèo lông xù lên, cho mèo ăn, để sẵn đồ hộp và snack.

Coffee cọ cọ vào người cậu tỏ vẻ thân thiết rồi vùi đầu vào ăn ngon lành.

Khi trong nhà có người thì sẽ không yêu cầu người giúp việc đến.

Nhà cậu rất coi trọng không gian riêng tư.

Sau khi cho mèo ăn xong, Ngu Thư Niên ra khỏi nhà chạy bộ hai vòng quanh khu chung cư.

Lúc về tiện thể mua sữa đậu nành và quẩy.

Quẩy được chiên giòn rụm còn rắc thêm vừng, bên trong mềm xốp, ăn kèm với sữa đậu nành, bữa sáng đơn giản mà ngon miệng.

Coffee nhảy lên bàn ngửi ngửi, rồi quay đầu nhảy xuống.

Ngu Thư Niên cắn một miếng quẩy, cầm điện thoại lên xem tin nhắn.

Tin nhắn riêng trên Weibo và bình luận chưa đọc cần phải dọn dẹp kịp thời, nếu không sau này đăng nhập Weibo sẽ bị lag.

Tài khoản này được tạo từ rất sớm, lâu dần cũng có kha khá người theo dõi.

Những lúc rảnh rỗi, Ngu Thư Niên còn nhận vẽ tranh online.

Vài bài đăng trên Weibo gần đây đều là tranh vẽ Bách Dịch Nhiên.

Khi tự mình xem lại Weibo của mình, Ngu Thư Niên còn nghĩ, hình như dạo này ngoài Bách Dịch Nhiên ra cậu không vẽ ai khác cả.

Đang nghĩ ngợi thì điện thoại rung lên hai tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!