Chương 31: (Vô Đề)

Nghiêm Cẩn cảm thấy mẹ thật sự càng ngày càng không đáng yêu, mỗi lần cậu và Con Rùa Nhỏ ở riêng với nhau, bà luôn muốn theo dõi chặt chẽ, ôm một cái cũng không được, kề sát vào gần quá không được, hôn một cái thì càng không thể được, mấy năm trước cậu luôn bị mắng tới tấp.

Trong lòng Nghiêm Cẩn thở dài, chắc chắn là hơi ấm tình yêu ông xã Nghiêm Lạc – Nghiêm tiên sinh của bà dành cho bà mấy năm nay ít quá rồi, khiến tính cách của bà biến thành thô bạo, nóng nảy.

Nghiêm Cẩn cảm thấy cùng là đàn ông, cậu cần phải nói chuyện tử tế với bố về vấn đề này, để bố cậu chăm sóc tốt hơn cho bà xã mình, cả ngày không có việc gì luôn giám sát con trai làm gì chứ. Bà xã trở nên không đáng yêu, đàn ông tuyệt đối phải gánh vác trách nhiệm rất lớn.

Nhưng mà hai vị phụ huynh thật sự không rảnh để giảng đạo lý với cậu con trai có kết cấu não không giống bình thường này. Tiểu Tiểu bận rộn gọi điện thoại cho Mai Khánh Hải, muốn hẹn anh ta để nói về chuyện của trường học lần này, còn cả chuyện bọn họ muốn sắp xếp cho Mai Khôi chuyển trường.

Kết quả là Mai Khánh Hải đi công tác bên ngoài, phải một tuần nữa mới quay về. Tiểu Tiểu vừa nghe thấy vậy, đành nói qua loa với anh ta, trường học xảy ra chút vấn đề, Mai Khôi bị kinh sợ, bọn họ đón cô bé về nhà mấy ngày.

Mai Khánh Hải sớm đã quen với việc vứt con gái cho nhà họ Nghiêm, đương nhiên là đồng ý ngay.

Tiểu Tiểu mấy năm nay bị Mai Khánh Hải và Triệu Huệ Trung mài mòn lòng kiên nhẫn, cô dập điện thoại, nói với Nghiêm Lạc: "Bảo họ chuyển Mai Khôi cho chúng ta nhận làm con gái là được rồi, họ không trân trọng, thì chúng ta trân trọng".

"Nói vớ vẩn gì vậy, tính nóng nảy hấp tấp trong đầu con trai hóa ra là di truyền từ em", Nghiêm Lạc thân mật xoa xoa cái đầu quả dưa của bà xã: "Nếu như thật sự Mai Khôi thành con gái chúng ta, sau này con trai sẽ trách em".

"Trách em cái gì, anh chẳng phải là không nhìn thấy thái độ của anh Mai và vợ anh ta đối xử với Mai Khôi. Mấy năm nay số lần đến trường học thăm Mai Khôi của họ còn không nhiều bằng chúng ta, Mai Khôi cuối tuần ở nhà chúng ta còn nhiều hơn về nhà."

"Vậy thì vẫn cứ để như thế là tốt rồi, em thật sự biến Mai Khôi thành con gái, sau này con trai chắc chắn sẽ sốt ruột."

Nghiêm Lạc lúc này đã nói liên tiếp hai lần rồi, Tiểu Tiểu đột nhiên có chút hiểu ra vấn đề: "Anh nói, con trai di truyền tính cao ngạo của anh?

". Nghiêm Lạc ho buồn hai tiếng, biểu thị rất không hài lòng với lời này. Tiểu Tiểu vỗ lưng anh, không đồng tình, cô chẳng hề nói sai, hơn nữa cao ngạo là đặc biệt, đâu phải là khuyết điểm, anh bất mãn cái gì chứ? Tiểu Tiểu quyết định phải nhìn nhận từ một góc độ hoàn toàn mới khác để quan sát con trai, sau đó mới quyết định là"chặn giết" hay "thúc đẩy" cậu.

Buổi tối hôm nay, sau khi truyền nước hơn nửa ngày Mai Khôi được Tiểu Tiểu đón về nhà, hai bố con Nghiêm Lạc, Nghiêm Cẩn ở lại công ty tăng ca, bởi vì lại có một sự việc kỳ lạ nữa xảy ra.

Buổi chiều đến chỗ giam giữ mấy tên cướp kia, mọi người phát hiện toàn bộ lại đột ngột chết hết, một chút đầu mối cũng không moi ra được từ miệng chúng.

Cục Cảnh sát và công ty lập tức liên hệ với bộ phận giải phẫu, phát hiện toàn bộ nội tạng khí quản của tất cả bọn chúng đều hoại tử ở những mức độ khác nhau.

Nghiêm Lạc vừa nhìn đồng hồ, thời gian bọn chúng đột ngột lần lượt chết vừa khéo trùng với giới hạn vi phạm mười giờ đồng hồ mà bọn cướp yêu cầu thực hiện điều thứ hai.

Cho nên kế dương đông kích tây của gã bác sĩ X kia không phải là lấy sự hi sinh năm mươi sáu tên thủ hạ của hắn để làm cái giá, mà là mượn tay của cảnh sát, giúp hắn xử lý năm mươi sáu sản phẩm thực nghiệm thất bại này.

Nghiêm Lạc cảm thấy đối thủ thật sự là không đơn giản, nhìn giống như bọn cướp này hung ác liều lĩnh, những thực ra lại là một mũi tên trúng ba đích, một là chuyển sự chú ý, để hắn nghênh ngang vận chuyển tất cả tư liệu đi và xử lý xong sào huyệt cũ của mình, hủy diệt hết tất cả các đầu mối, hai là thị uy đến phía cảnh sát, và Công ty Mã Nhã, làm nhụt nhuệ khí của bọn họ, ba lại là mượn tay cảnh sát để giúp hắn xử lý đống rác thí nghiệm này.

Rất tốt, rất chu đáo cẩn thận, rất độc ác.

Nghiêm Lạc đứng ở trong phòng khám nghiệm tử thi nhìn những thi thể cổ quái kia không nói gì, lửa giận trong lòng cháy đùng đùng. Nghiêm Cẩn lại nghĩ đến một vấn đề khác, may mà bọn chúng không biết Con Rùa Nhỏ, thật may!

Lúc hai bố con tâm trạng nặng nề quay về nhà, đã là nửa đêm. Nghiêm Cẩn rón rén, khẽ khàng mở cửa phòng Mai Khôi, đang thò đầu vào trong nhìn, tiếng Tiểu Tiểu liền truyền đến từ phía sau: "Nghiêm Cẩn, muộn rồi, Mai Khôi đã ngủ, con đừng làm phiền em

". Cả người Nghiêm Cẩn cứng lại, thầm rủa một tiếng xui xẻo. Cậu coi như chẳng có chuyện gì, đóng cửa cẩn thận lại, quay về cầm quần áo chuẩn bị tắm rửa, lúc đi lướt qua Nghiêm Lạc trong hành lang, nhỏ giọng nói:"Bố, bà xã của bố cô đơn rồi, bố mau chóng tới an ủi một chút đi

". Người làm bố lườm cậu một cái:"Con cứ lo tốt cho bản thân mình đi, cần thay đổi thì nhanh chóng thay đổi, không đến khi đó đừng có cầu xin mẹ giúp con".

Hì, cậu có gì cần phải thay đổi chứ?

Lẽ nào tổ hợp đệ nhất thiên hạ của cậu và Con Rùa Nhỏ không thể tiếp tục nữa? Còn có thiên lý nữa hay không? Cậu có thể có vấn đề gì cần mẹ giúp chứ, cậu dù gì cũng là Tiểu Ma Vương đại danh đỉnh đỉnh.

Trong mấy ngày không hiểu sao, câu nói kia của bố luôn khiến Nghiêm Cẩn thỉnh thoảng suy nghĩ một chút, nhưng vẫn không rõ được rốt cuộc cậu có gì cần thay đổi, ông bố này, có lời cũng không chịu nói rõ, càng ngày càng thích cố tình làm ra vẻ huyền bí.

Mấy ngày này, bệnh của Mai Khôi không thấy có chiều hướng tốt lên nhiều, vẫn còn tiếp tục không ngừng sốt. Triệu Huệ Trung chắc là nhận được điện thoại của Mai Khánh Hải, đặc biệt đến nhà họ Nghiêm thăm hỏi Mai Khôi một chuyến.

Tiểu Tiểu còn cho rằng cô ta đến đón người, đang muốn nghĩ xem phải từ chối thế nào, kết quả là Triệu Huệ Trung thực sư coi bản thân mình là đến làm khách, nhìn thấy Mai Khôi không sao, ngồi chẳng đến ba phút đã rời đi, khiến Tiểu Tiểu tức đến không nói ra lời.

Mai Khôi lại yên tâm, dì không đưa cô bé đi thật là quá tốt rồi, so với ở nhà, cô bé thích ở nhà họ Nghiêm hơn. Có mẹ Tiểu Tiểu dịu dàng, bố Nghiêm Lạc đáng tin cậy, còn có một anh trai ồn ào nhưng rất biết quan tâm nữa.

Nhưng hôm đó Nghiêm Cẩn quay về, tâm trạng lại không tốt. Sau khi ghe nói hành vi của Triệu Huệ Trung, cậu còn lập tức viết một trang giấy: Triệu Huệ Trung không thể tiến vào, sau đó đập thật mạnh, dán lên cửa nhà mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!