Chương 13: (Vô Đề)

Tháng Chín, Tiểu Ma Vương khai giảng. Cậu với hơn hai trăm đứa trẻ khác cùng nhau trở thành nhóm học sinh đầu tiên đăng ký nhập học của trường Nhã Mã.

Nghiêm Cẩn đi theo bố, khiêng hành lý đến trường, sắp xếp xong ký túc xá và lớp học, thăm hỏi chủ nhiệm lớp, Nghiêm Lạc liền rời đi. Không phải là anh yên tâm về con trai của mình, mà là trong trường học này có rất nhiều nhân lực của anh, giám sát quản lý tiểu ma đầu này nhà anh đầy đủ rồi.

Hiệu trưởng Tất Mặc Kỳ là phó vương của Địa Phủ, đồng thời cũng là em rể của Nghiêm Lạc, hai vị phó hiệu trưởng một là Huyền Thiên Ngọc Nữ đại đệ tử dưới trướng của chiến thần thiên đình Thần tộc

- Cửu Thiên Huyền Nữ, một người là tộc trưởng Huyết tộc

- Cừu An, còn chủ nhiệm giáo vụ là Happy, anh là Hắc vô thường trong Hắc Bạch vô thường của Địa Phủ, giá viên và các tầng quản lý trong trường còn có hội trưởng của Hiệp hội siêu năng lực

- Phùng Quang Hoa…

Bởi vì học sinh của trường học đặc biệt, cho nên mỗi một vị giáo viên và nhân viên của trường học cũng đều rất đặc biệt.

Tuy số lượng học sinh không nhiều như trường học bình thường, mới có hơn hai trăm người, nhưng giáo viên nhân viên lại có gần bảy mươi người, hơn nữa trong công trình trường học ngoại trừ các phòng học tiết Văn hóa bình thường ra, còn có bộ phận lớn trường huấn luyện chiến đấu ngoài trời, phòng học thực tiễn pháp thuận cấp siêu năng lực và phòng thực nghiệm khoa kỹ thuật ứng dụng, trang bị thao tác…. cũng chiếm một tòa nhà.

Đây là thiên đường của trẻ con có năng lực đặc biệt, bọn chúng không cần sợ trên sợ dưới, lo lắng ánh mắt kỳ quái của người khác, cũng không cần sợ hãi sự đặc biệt và lẻ loi của mình, trường học này có thể khiến chúng dốc hết sức thi triển năng lực của mình.

Nhưng chỗ này cũng là địa ngục của bọn chúng, mỗi vị giáo viên đều có thể cho bọn chúng áp lực muốn chết, bọn chúng không thể làm việc tùy ý nữa, không thể trốn học bỏ tiết nữa, tuân thủ quy củ là việc đầu tiên học được sau khi đến trường học này.

Trong lễ khai giảng, hiệu trưởng Tất Mặc Kỳ nói:

Mỗi một người các em đều rất đặc biệt, tin rằng tự bản thân các em đã rất rõ, trường học này là muốn để các em học được cách vận dụng sự đặc biệt của mình, và bao dung sự không đặc biệt của người khác.

Các em đều có thiên phú, có lẽ rất nhiều người còn phải gánh vác sức mệnh của gia tộc, nhưng hy vọng các em hiểu rõ, vũ lực không phải là quan trọng nhất trong năng lực của các em, các em ở nơi đây phải học được đoàn kết, học được về tình bạn, còn cả sự nhẫn nhịn và kiềm chế.

Biết vận dụng năng lực không hề khó, đối với các em mà nói, khó khăn nằm ở chỗ học được chỉ có trong lúc thích đáng và cần thiết mới dùng đến năng lực.

Cấp độ giáo dục của trường học này chỉ đến trung học phổ thông, mười tám tuổi là độ tuổi trưởng thảnh, các em có thể lựa chọn thi vào bất cứ trường đại học nào mà các em muốn học, hoặc là làm việc các em muốn làm.

Nhưng bắt đầu từ hôm nay, cũng chính là ngày đầu tiên các em đặt chân vào đây, biểu hiện của mỗi người các em đều sẽ được ghi chép lại trong hồ sơ, chúng tôi có cơ chế kiểm tra đánh giá nghiêm khắc, nếu như khi tốt nghiệp trung học phổ thông, bất cứ người nào trong các em không đạt được tiêu chuẩn có thể độc lập an toàn sống trong xã hội, vậy thì không thể rời khỏi đây.

Nghiêm Cẩn ngồi bên dưới nghe thấy ra sức bĩu môi. Ông chú này, thật là rất biết nói chuyện, đem đám nhóc con bọn chúng đây quản chế, biến tướng của việc ngồi tù thì nói thẳng ra đi, dù gì chỉ cần không có mặt bố cậu, cậu ở đâu cũng chẳng khác nhau.

Nghiêm Cẩn quay đầu nhìn tứ phía, nhìn thấy mấy gương mặt rất quen, có Mẫn Lệ, Quách Ngạn, Long Lập Hào…. Đây toàn là người của gia tộc hàng ma, còn có Hồ Văn Triết của Hồ tộc, nhìn một cái nữa, lại còn có Cừu Tranh, Nghiêm Cẩn lật đật di chuyển qua đó: "Chú Đậu Đậu, sao mà chú cũng đến đây học?

"Cừu Tranh là cháu nội của tộc trưởng Huyết tộc Cừu An, biệt danh là Đậu Đậu, ngoại hình của anh trong chỉ khoảng sáu, bảy tuổi, nhưng thực sự đã sống gần ba mươi năm rồi. Thể chất của Huyết tộc là bất lão bất tử, bởi vậy thời niên thiếu của Huyết tộc tốc độ trưởng thành vô cùng chậm. Dang vẻ của Cừu Tranh nhìn có vẻ chẳng khác mấy tuổi tác của Nghiêm Cẩn, nhưng Nghiêm Cẩn đã phải gọi anh một tiếng là chú rồi. Anh quay đầu nhìn Nghiêm Cẩn sán đến, nói:"Ta còn đang thấy lạ là sao cháu cũng đến đó

". Nghiêm Cẩn cười hi hi:"Cháu anh minh thần võ như thế này, đương nhiên là đến lãnh đại các chú. Bố cháu là vua của người lớn, cháu đến làm vua trẻ con

". Cừu Tranh cũng cười:"Vậy ta chính là đến giám sát cháu, cháu quá tinh nghịch phá phách, ta phụ trách báo cáo tình hình".

Hai người nói chuyện đối đáp, sân khấu bên trên hiệu trưởng đã hoàn tất bài phát biểu. Các vị lãnh đạo và giáo viên nhân viên của trường học ra mắt tự giới thiệu với mọi người, Nghiêm Cẩn nhìn mà cảm thấy rất vô vị, rất muốn chuồn đi, cả một ngày hôm nay cậu chưa nói chuyện với Con Rùa Nhỏ rồi, gọi cô bé mấy lần đều không thấy trả lời, chỗ này thực sự cách nhà quá xa, năng lực của Con Rùa Nhỏ chắc không đến được đây.

Cậu ngẩng đầu nhìn, trong hội trường này mọi người đều nghiêm túc ngồi, cậu chạy ra ngoài như thế này có chút quá lộ liễu, xung có có mấy cặp mắt người quen đều đang nhìn cậu, ngẫm nghĩ, vẫn là nhẫn nại tiếp tục ngồi, cậu cũng chẳng dám ngày đầu tiên đã khiến bố không vui.

Cuối cùng chịu khổ đến khi tan buổi lễ, Cừu Tranh cầm chiếc ô đen cùng đi phía sau Nghiêm Cẩn quay về ký túc, Nghiêm Cẩn nhìn ngó xung quanh: "Huyết tộc bọn chú thật thu hút sự chú ý, toàn là ô đen lớn". Cừu Tranh không đáp lời, Nghiêm Cẩn lại hỏi:

"Chẳng phải cũng không sợ ánh nắng sao? Cháu nhìn thấy qua mấy lần chú đều không cầm ô".

"Có thể phơi nắng, nhưng mà không thoải máu, ánh nắng mặt trời chẳng có chỗ nào tốt đối với Huyết tộc chúng ta, trước đây ở bên ngoài, cầm ô sẽ rất kỳ quái, bây giờ ở trong này toàn là quái nhân nên chẳng sao cả. Hơn nữa, chẳng phải cháu cũng nói như thế này rất gây sự chú ý sao?

"Đổi cách nói khác, Huyết tộc bọn họ muốn thu hút sự chú ý mới đúng. Nghiêm Cẩn ngầm nói một cậu tự mãn, cứ đi cứ đi, không bình thường:"Chú Đậu Đậu, vì sao chú cứ đi cùng với chau?".

"Chúng ta ở cùng một ký túc."

"Không được đâu, chú Đậu Đậu, chú ở cùng với đồng bào Huyết tộc bọn chú đi, nửa đêm ngủ dậy ăn đêm cũng thuận tiện hơn chút."

"…."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!