Chương 3: Không Có Ta Cho Phép, Ngươi Không Được Chết!?

Trong phạm vi vạn dặm xung quanh tuyết sơn, Quang mang thất sắc thắp sáng thiên không.

Trên trời cao, Dạ Nguyệt mặc một thân tử y dính đầy máu tựa như tiên nữ rơi rớt xuống thế gian.

Nàng hai mắt phượng mở ra, nhìn xuống dưới nơi các trưởng lão đang đứng, Dạ Nguyệt từ trên cao nhẹ nhàng hạ xuống.

"Dạ Nguyệt Bái kiến các vị trưởng lão, đa tạ các vị đã hộ pháp" Nàng chắp tay thi lễ, âm thanh nhẹ nhàng khiến người nghe thấy thoải mái, nói.

Nghe thấy thanh âm của Dạ Nguyệt các trưởng lão vốn đang thất thần đều mau chóng hoàn hồn lại, tất cả nhanh chóng đáp lễ.

"Chúc mừng Thánh nữ đột phá Hóa thần."

Tất cả trưởng lão đồng thanh

Ban đầu Thân phận Thánh nữ có thể ngang hàng với các trưởng lão, bây giờ nàng lại đột phá hóa thần, địa vị trong tông môn thậm chí còn càng cao hơn trưởng lão vài phần, nếu không có gì sai biệt, vậy nàng chắc chắn là chưởng môn đời tiếp theo của Hạo Nhiên Tông.

Chào hỏi xong, Nàng thân thể mảnh mai nhanh chóng lướt qua các trưởng lão, đến trước một thi thể đang nằm trên tuyết, máu của hắn chảy ra nhiễm đỏ cả một vùng tuyết trắng.

Các trưởng lão vốn đang có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói đành phải nuốt ngược vào trong lòng, đi theo sau nàng.

Nhìn thi thể đẫm máu của Bạch Vân, trong đầu nàng hiện giờ chỉ hiện ra một ý niệm là Cứu Hắn!!

Nếu hỏi vì sao nàng muốn cứu hắn?, nàng cũng không biết. Có thể vì để hỏi hắn tại sao lại làm như vậy, cũng có thể chỉ là vì nàng muốn trả ơn cho Tiên cốt hắn tặng nàng?.

Không chần chừ, Dạ Nguyệt lấy từ trong nhẫn trữ vật một viên đan dược màu xanh lục, mùi hương dịu nhẹ khiến người hít vào tinh thần sảng khoái, ánh sáng phát ra từ đan dược khiến sinh cơ xung quanh mười dặm lập tức tràn đầy, hoa cỏ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng sinh trưởng.

Thất Phẩm đan dược, Tái Sinh Đan. Người ăn vào lập tức khôi phục trạng thái khỏe mạnh nhất, dù là phàm nhân hay tu tiên giả chỉ cần không chết cho dù có bị thương nặng tới đâu cũng phục hồi được.

"Thánh nữ, không được, đó là vật bảo mệnh mà Chưởng Môn cho người" Các trường lão thấy hành động của nàng liền biết được nàng muốn làm gì, nhanh chóng ngăn cản nàng

Nhưng là... Đã muộn rồi, Đan dược đã nhập thể nội của Bạch Vân khiến bọn họ chỉ biết lắc đầu thở dài tiếc nuối.

Lúc này, Nhị trưởng lão đột nhiên lên tiếng, thanh âm khàn khàn nói:

"Thánh nữ, Hắn đã chết rồi, sinh cơ tan biến, tử khí bắt đầu nhập thể. Cho dù có dùng Tái Sinh Đan cũng vô ích mà thôi"

"Đúng đó Thánh Nữ, người làm như vậy cũng là quá uổng phí đi?"

Thất Phẩm đan dược tuy không tính là quá quý giá, nhưng để có được một viên thì Hạo Nhiên tông cũng phải tiêu một cái vốn không nhỏ, chỉ có đệ tử chân truyền lập được công lớn hoặc Thánh tử thì mới được ban thưởng cho một viên, có thể được xem là tăng thêm một cái mạng.

Dạ Nguyệt như không nghe thấy lời nói của bọn họ, ánh mắt nàng vẫn chăm chú nhìn vết thương trên người Bạch Vân đang lấy tốc độ kinh người nhanh chóng khôi phục, kể cả vết thương trước ngực và toàn bộ kinh mạch của hắn do linh khí mất kiếm soát tạo thành tàn phá cũng đều được khôi phục hoàn toàn.

Một lúc sau, nàng mới lên tiếng nói:

"Các trưởng lão, ta xin nhờ các vị hộ pháp".

Mọi người nghe xong, ai cũng biết nàng định làm gì.

"Thánh nữ, hắn đã chết rồi?" Một vị trưởng lão âm thanh có chút phẫn nộ nói lớn

Người vừa lên tiếng chính là Tam trưởng lão, tính tình nổi tiếng nóng nảy, Cho dù là thân phận ngang bằng nhưng dù sao bọn họ cũng là trưởng bối của nàng, vậy mà hết lần này tới lần khác nàng coi lời nói của bọn họ như gió thoảng mây bay, điều này khiến hắn không kìm được mà tức giận muốn giáo huấn nàng một trận.

Chỉ là hắn còn chưa kịp nói câu thứ hai liền bị nàng cắt ngang.

"Mong Các Vị Giúp Ta Hộ Pháp!" Nàng mắt phượng nhẹ nhàng nhìn về phía bọn hắn.

Theo lời nói phát ra, một tia uy áp của đạo như có như không tràn tới, bao trùm toàn bộ các trưởng lão.

Tia uy áp này tuy không hùng mạnh và cổ xưa như hồi nãy bọn hắn cảm thụ, nhưng lại mang theo một sự uy nghiêm giống nhau trong đó. Chỉ đơn giản một tia đạo uy hạ xuống, bọn hắn liền im lặng nhìn nhau, trong ánh mắt hiện rõ sự rung động sâu sắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!