Chương 20: Bia đá Chân ý

Dạ Nguyệt lắng nghe toàn bộ thông tin về bí cảnh, trong lòng không khỏi gợn sóng, rốt cuộc hắn làm sao biết được bên trong bí cảnh có gì dù chưa từng đi vào?

Bất quá mỗi người đều có bí mật riêng, nàng cũng không tiện hỏi tới, hơn nữa Dạ Nguyệt cũng chưa thể xác nhận được toàn bộ lời hắn nói là sự thực.

"Dạ Nguyệt, Cơ thể nàng không sao chứ?"

Bạch vân đột nhiên hỏi tới khiến nàng hơi bất ngờ, trầm ngâm một lát nàng mới nhẹ giọng nói.

Không sao

Hai bên chợt rơi vào yên tĩnh, Bạch vân im lặng không nói, ánh mắt trầm ngâm nhìn ngọc bội trong tay. Tuy không nói ra nhưng hắn biết việc cứu sống hắn chắc chắn đã khiến Dạ Nguyệt trả một cái giá vô cùng lớn, căn bản không thể hoàn toàn khôi phục trong một thời gian ngắn được.

Xác thực là như vậy, Dạ Nguyệt vì cứu hắn đã tiêu hao hơn trăm năm thọ nguyên, thêm cả việc khi cảnh giới chưa ổn định đã sử dụng nghịch chuyển luân hồi để cứu hắn khiến trong cơ thể nàng đã lưu lại đạo thương.

Hiện tại nàng vẫn chưa rớt xuống cảnh giới Nguyên Anh đã là rất may mắn rồi. Còn việc chữa lành đạo thương trong cơ thể căn bản rất khó, bởi vì nó không thể sử dụng thiên tài địa bảo hay cách thông thường mà chữa trị được.

Nếu cứ để mặc không quan tâm sau này khi đột phá cảnh giới có thể dẫn đến đạo cơ sụp đổ, thân tử đạo tiêu mà chết.

Bạch vân tuy không biết về chuyện này nhưng hắn vẫn đoán được bảy tám phần về thương thế của nàng.

"Nếu không còn gì nữa vậy hẹn gặp lại trong bí cảnh" Dạ Nguyệt truyền âm nói

"Được, vạn sự cẩn thận" hắn đáp

Bạch vân xoa xoa ngọc bội trong tay, ánh mắt lóe lên tinh quang

...

Hai ngày sau, không gian hỗn độn đã hoàn toàn biến mất, một cánh cửa không gian xuất hiện liên kết hai vùng không gian lại với nhau.

Rất nhiều người đã tụ tập ở chỗ này, chờ đợi hiệu lệnh tiến vào.

Bởi vì là tán tu, cho nên bọn hắn phải đợi cho đệ tử của các tông phái vào trước rồi mới được vào.

Còn các tông môn cho dù rất muốn đóng chiếm bí cảnh này, nhưng dù sao nơi đây tán tu vẫn là chiếm đa số, các tông môn cũng không muốn cùng lúc gây thù với nhiều người như vậy, dù cho bọn hắn không sợ nhưng vẫn sẽ rất phiền phức.

Bạch vân cũng nằm ở trong số tán tu chờ đợi.

Tới giữa trưa ngày thứ ba mới đến lượt nhóm hắn đi vào.

Nhìn lấy mảnh không gian như thực như giả kia, hắn liền không chút do dự tiến vào. Bạch quang trắng xoá chiếu vào khiến Bạch vân phải nhắm chặt mắt lại, một lúc sau khi ánh sáng tan đi hắn mới có thể mở mắt ra.

Một mảnh thiên địa xinh đẹp rơi vào mắt hắn, Bạch vân nhìn ngắm xung quanh, ảnh vệ đã âm thầm đứng bên cạnh hắn từ lúc nào, những người khác cũng cảnh giác đề phòng lẫn nhau.

Việc có người chặn giết ở lối vào bí cảnh đã không còn phải điều gì hiếm lạ ở tu tiên giới này. Bất quá hiện tại cũng không có kẻ nào dám ra tay, vì dù sao trước đó để đề phòng chuyện này xảy ra sẽ dẫn đến bạo loạn trong bí cảnh.

Các nhà đã sắp xếp mỗi bên một hoá thần cường giả đứng ở cửa ra vào để bảo vệ lối vào, chỉ cần có kẻ dám có ý đồ liền sẽ bị bọn hắn cùng nhau vây sát không chút nương tay.

Sau nhóm của hắn không lâu liền có tiếp một nhóm khác cũng tiến vào, Bạch vân cũng không chậm trễ dẫn theo ảnh vệ đi vào bên trong.

Nửa canh giờ sau.

Bạch vân dựa theo những thông tin có trong đầu nhanh chóng di chuyển đến trung tâm của bí cảnh.

Bí cảnh thí luyện này chia làm ngoại khu và nội khu, ngoại khu ẩn chứa vô số thiên tài địa bảo, chí bảo mà cả đời Quang Ám Linh Thần có được, thậm chí còn có vài nơi sở hữu thần dược có thể khiến người cải tử hoàn sinh, cải lão hoàn đồng.

Còn nội khu là khu vực lưu lại truyền thừa của Quang Ám Linh Thần, đây cũng là nơi sẽ diễn ra tranh đoạt mãnh liệt nhất.

Bất quá tất cả mọi người đều không biết, cái gọi là truyền thừa cũng chỉ là tại Quang Ám Linh Thần về sau trùng sinh bắt đầu tiến hành chọn lọc thân thể mà thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!