Chương 13: Tác dụng phụ của Luyện thánh quyết

Giữa đêm khuya.

Thiếu niên nhân từ trong nhập định mở mắt ra. Hắn thở ra một hơi trọc khí, chậm rãi đứng dậy.

Bạch Vân trong lòng một mảnh không linh, hắn đã giải khai được nhiều khúc mắc trong lòng mình, khiến tâm cảnh của hắn có thêm một bước tiến lớn.

"Hiện tại đã là trúc cơ hậu kỳ!"

Bạch Vân ánh mắt nhìn về tiểu viện một lát, lúc sau thu hồi suy nghĩ trong lòng hắn liền động thân rời khỏi Tiên Linh Uyển.

Hỗn Nguyên Tông chủ điện.

Đứng trước cửa điện làm bằng hắc thạch, Bạch Vân lấy tay đẩy nhẹ cánh cửa lạnh buốt đi vào bên trong.

Khí tức lạnh lẽo trực tiếp phả vào mặt hắn, bước trong hành lang âm u tối đen như mực khiến người ta lạnh sống lưng, bất quá đối với Bạch Vân đã quen thuộc với điều này thì chẳng có tác dụng gì cả.

Đi vào trong đại điện, hắn ngẩng đầu nhìn nam tử trung niên đang ngồi trên bảo toạ trêncao.

Bái kiến Tông chủ Bạch Vân chắp tay cúi đầu thi lễ.

Không có âm thanh đáp trả hắn, không gian xung quanh yên tĩnh lại, khiến Bạch Vân thậm chí nghe được cả tiếng hô hấp của mình.

Đứng dậy đi mãi một lúc sau, Vương Lục mới chậm rãi nói ra.

Nghe được tiếng đáp lại, Bạch Vân mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn Vương Lục.

Đáng tiếc hắn chưa kịp mở miệng nói chuyện liền bị Vương Lục cắt ngang, âm thanh có chút lạnh lẽo phát ra.

"Kể rõ toàn bộ sự tình trong một tháng vừa qua cho ta, nếu ngươi không cho ta được một lý do thuyết phục. Vậy liền phạt ngươi đến Cấm Linh Giới mười năm."

A Bạch Vân nghe xong có chút kinh ngạc kêu lên một tiếng,

"Tông chủ, người muốn phạt ta đi Cấm Linh Giới mười năm?"

Kỳ thực Bạch Vân biết Vương Lục đang sinh khí bởi vì chuyện của hắn. Bất quá Cấm Linh Giới chính là một tuyệt địa không có linh khí a, nơi đó giam cầm rất nhiều ma đầu khát máu hoặc phản đồ của Tông môn đều ở trong đó.

Nếu hắn còn tu vi Nguyên Anh liền có thể tạm chấp nhận, nhưng bây giờ y mới chỉ là Trúc cơ hậu kỳ, bảo hắn đi vào đó không phải là muốn lấy mạng hắn sao?

Không thể sao?

Vương Lục giọng nói có chút lạnh lẽo nhìn hắn.

Bạch Vân nghe vậy liền không nói gì nữa, dù sao hắn cũng đã chuẩn bị đầy đủ lý do để trả lời ổn thoả rồi a.

Sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, hắn mới bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc. Trong đó hầu hết hắn đều là nói thật bao gồm cả chuyện hắn có tình cảm với Hạo Thiên Tông Thánh nữ, chỉ trừ có vài chuyện bí mật như Bạch Vân sở hữu hệ thống hắn mới sử dụng lý do khác để che đậy mà thôi.

Thời gian trôi qua, Vương Lục vẫn im lặng lắng nghe Bạch Vân kể. Có vài lần trong khi nghe lông mày hắn nhíu lại một chút, chỉ là sau đó lại liền giãn ra.

"Cứ như vậy con tu luyện Luyện Thánh Quyết rồi thương thế dần khôi, sau đó lại vì sợ mọi người lo lắng nên con đã nhanh chóng trở về Hỗn Nguyên Tông."

Vương Lục nhìn chằm chằm vào Bạch Vân, âm thanh trầm trầm hỏi.

"Ngươi nghĩ Hạo Thiên Tông và Hỗn Nguyên Tông có thể gỡ xuống ân oán vạn năm sao?"

Bạch Vân nghe vậy trong lòng trầm xuống, tuy hắn không muốn chấp nhận nhưng thật sự ân oán giữa hai tông môn quá sâu đậm. Nhiều đời Tông chủ, trưởng lão, đệ tử hai bên chém giết nhau vô số năm tháng, sớm đã kết xuống mối oán hận từ trong gốc rễ, há có thể nói bỏ là bỏ.

Lý do lớn nhất dẫn đến thời gian gần đây hai bên đều không có phát động chiến tranh quy mô lớn chính là vì có quy tắc giữa các phe phái trong Đông vực ràng buộc, không thể tùy ý xuất động chiến lực Hợp Đạo Giả trở lên.

Hơn nữa hai bên cho dù thật sự muốn diệt môn đối phương cũng không dễ dàng, nếu dốc hết sức ra đánh thì bất kỳ bên nào thắng cũng là thắng thảm. Đến lúc đó dù là bên nào cũng đều sẽ gặp phải tình huống trở thành miếng mồi ngon cho các môn phái khác chia nhau mổ xẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!